Mittwoch, 31. Mai 2017

VOVINAM RỒI SẼ ĐI VỀ ĐÂU?


Chiều ngày 6/5/2017 tại TP-HCM, VVF đã tổ chức hội nghị với đề án chuẩn bị nhân sự Ban Chấp Hành Liên Đoàn VVN-VN (VVF) nhiệm kỳ III (2016-2020). Ông Mai Hữu Tín - nguyên chủ tịch Hội Doanh nhân trẻ VN và hiện là chủ tịch Công ty cổ phần đầu tư U&I (Unigroup) - được đề cử cho chức danh tân chủ tịch VVF. Được biết Ông Mai Hữu Tín là Phó Chủ tịch HĐQT Gỗ Trường Thành từ ngày 4/5/2017. Thay thế vị trí của Lê Quốc Ân (1950), Chủ Tịch BCH/LDVVN-VN quốc doanh đã quá già 67 tuổi.
9 phó chủ tịch khác vẩn chưa thấy VC công bô. Như thường lệ, một trong 9 Phó Chủ Tịch VVF phải là một tướng Công Ạn- Trong nhiệm kỳ II là trung tướng Tổng Cục II An Ninh Võ Hoài Viêt. Trong nhiệm kỳ III này, có thể một tướng CA khác sẽ thay thế vị trí tướng Võ Hoài Việt (đã nghĩ hựu)?
Phó chủ tịch thường trực được đề cử vẫn võ sư Nguyễn Văn Chiếu (vc nằm vùng trước 1975), là chánh chưởng quản hội đồng VS. Ông Nguyễn Bình Định - trưởng bộ môn Vovinam Sở VH-TT TP.HCM, con trai ông Chiếu được đề cử chức danh tổng thư ký. Dự kiến số lượng Ủy viên BCH/VVF nhiệm kỳ III từ 30-40 người, so vói nhiệm kỳ trước kém hơn 5 thành viên.
Mục tiêu cho nhiệm kỳ mới là tiếp tục đẩy mạnh những hoạt động quốc tế, đặc biệt là đưa Vovinam trở lại SEA Games sau khi vắng mặt ở hai kỳ 2015 và 2017.


Cã nhà Nguyễn văn Chiếu từ rể tới con trai đều là những những tham quan trong căn nhà VVN quốc doanh một kiểu dựa hơi đảng cộng để lan rộng quyền lực “gia đình trị” sang các Liên đoàn Vovinam quốc tế. Và nhân vật được “cài cắm” là con gái của ông: Nguyễn Thanh Nhã, tức Thanh Nhã Berrier (nay mang quốc tịch Pháp) tại Liên đoàn Vovinam châu Ậu. Vụ việc bẩn thỉu của gia đình NVC được các báo trong nước loan tin http://www.baomoi.com/khi-lien-doan-vovinam-…/c/17333829.epi
Nói tới Vovinam là trái tim từ ái của những môn sinh chân chính không khỏi khoắc khoải bồn chồn lo âu cho tiền đồ của Vovinam, không biết rồi sẽ ra sao? khi các võ sư phản đồ vô liêm sĩ trong cái gọi là Hội Đồng VS Chưởng Quản Môn Phái và cái gọi là Hội Đồng VS TƯƠNG TRỢ/ HN tiếp tục sống chết trung thành tuyệt đối với đảng bán nước csVN.
Nhìn qua đám võ sư hám danh bất tài vô dụng này đang cúi đầu trước bạo quyền mà chúng tôi những hậu bối trẻ ở hải ngoại cảm thấy mối sĩ nhục dâng trào.... con tim từ ái đầy uất nghẹn tưởng chừng như sắp ngưng đập trước tin tên VC không có căn cước trong môn phái, Ông Mai Hữu Tín, một đại biểu Quốc Hội - đảng viên đảng cộng sản là Chủ Tịch Tân Ban Châp hành Vovinam Việt Võ Đạo Quốc Doanh trong nước VVF nhiệm kỳ 2017-2020.

Mặc dù Đại Hội chưa triệu tập nhưng bọn VC đã công khai tên tuổi người lãnh đạo môn phái Vovinam và vị trí của vs phản đồ Nguyễn văn Chiếu trong chúc vụ bù nhìn Phó CT Thường Trực và con trai là Nguyễn Bình Định được giử chức Tổng Thư Ký BCH Liên Đoàn VVN Quốc Doanh. Có thể đây là đặc ân của đảng cộng sản dành cho gia đình võ sư tay sai Nguyễn Văn Chiếu, trước khi ông về chầu boác hù để báo cáo công trạng làm osin cho đảng. Được biết Nguyễn Bình Định từng là HLV phụ trách Vovinam của Sở VHTT&DL. Thế là đời cha võ sư Nguyễn văn Chiếu rồi tới đời con Nguyễn Bình Định hết lòng hiến thân trung thành đi theo đảng bán nước - Cái phúc của gia đình võ sư Nguyễn văn Chiếu là có người làm tay sai nối nghiệp. Đai trắng của ông Nguyễn văn Chiếu đang mang, chỉ là để tượng trưng cho đỉnh cao nhất của kiếp làm ô sin cho đảng csVN, người ta tìm thấy nơi ông NVC và các võ sư trong cái gọi là HĐVSCQMP và HĐVSTT-HN có loại GEN trùng với Lê Chiêu Thống và Trần ích Tắc.

TIỂU SỬ TÂN CHỦ TỊCH VVF
Mai Hữu Tín (sinh ngày 27 tháng 8 năm 1969 tại Bình Dương) hiện đang là Chủ tịch Hội doanh nhân trẻ Việt Nam khoá IV (nhiệm kỳ 2011-2014), Đại biểu Quốc hội khoá 12 và 13 là Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc Công ty Cổ phần Đầu tư U&I
- Sáng lập và điều hành Công ty Cổ phần Đầu tư U&I (Unigroup) từ năm 1998 với hơn 30 công ty con và công ty liên kết, hoạt động trong 8 lĩnh vực chính: giao nhận vận tải, xây dựng, dịch vụ tài chính, bất động sản, sản xuất, bán lẻ, nông nghiệp, dịch vụ; và một số khoản đầu tư khác như Trí Việt Media với kênh truyền hình HTV3 và gần đây là thương vụ mua lại cổ phần của đối tác Nhật Bản tại Giấy Sài Gòn.
- Giải thưởng Doanh nhân ASEAN 2007;

- Đại biểu Quốc hội khóa XII; khoá XIII;
- Đương kim chủ tịch Hội doanh nhân trẻ Việt Nam khoá IV (2011-2014)

Nhìn vào tân ban chấp hành của Liên Đoàn VVN/VN người ta thấy tội nghiệp cho những võ sư phản đồ như Nguyễn văn Chiếu, hơn nửa đời làm kiếp tay sai cho đảng csVN, đương kiêm Chánh Chưởng Quản Môn Phái Vovinam, chỉ là một võ sư xách dép hết nhiệm kỳ này qua nhiệm kỳ khác cho những tên đảng viên Việt cộng trong LĐ/VVN-VN, là những tên chưa từng có một giờ tập Vovinam như tân Chủ Tịch BCH/ Liên Đoàn VVN-VN. Một điều rất lý thú là Đại Hội bầu BCH LĐ /VVN-VN nhiệm kỳ 2016-2020 chưa triệu tập mà bọn cộng sản đã công bố vị trí chủ tịch và vị trí tay sai Nguyễn Văn Chiếu và Nguyễn Bình Định (con trai của Nguyễn Văn Chiếu), còn lại 9 Phó Chủ Tịch và các Ủy Viên khác thì chưa công bố. Một võ sư tay sai nửa là Nguyễn Chánh Tứ vẩn chưa thấy việt cộng đề cập tới một vị trí nào trong BCH (vc nằm vùng trước 1975), có lẽ vì quá già chăng?
Nghề làm tay sai cho VC, ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản của các võ sư trong HĐVSCQ-MP và HĐVSTT-HN rồi đây cũng giống như tên phi công Nguyễn Thành Trung, người ném bom Dinh Độc Lập ngày 8.4.1975, được vc sử dụng vài năm rồi cho về vườn. Cuối cùng đi lái phi cơ riêng cho bầu Đức. Cái nhục của Nguyễn Thành Trung cũng như những tên phản bội như bác sĩ Dương Quỳnh Hoa tham gia sáng lập và giữ chức Bộ trưởng Bộ Y tế của Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam, cuối cùng phải xin rời đảng csVN năm 1979, Huỳnh Tấn Mẩm từng là chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Sài Gòn, sau 1975 vc cũng không giao cho tên phản bội này chức vụ gì quan trọng để xứng đáng với công trạng của y đã cống hiến cho đảng . Tóm lại những tên tay sai cho vc hầu hết đều có cái kết giống nhau, không có tên nào được vinh hiển trong kiếp làm sai cho vc.
Chúng tôi những người trẻ hậu bối của Vovinam nhưng rất khinh bỉ những loại võ sư tay sai bán rẻ môn phái cho việt cộng, là những người thiếu tư chất Việt Võ Đạo, không xứng tầm để đeo cái đai trắng của môn phái VVN-VVĐ.
Theo tôi, chỉ chửi bọn VC chưa đủ, mà phải chửi cả những võ sư và huấn luyện viên tay sai của vc núp trong bộ áo VVN. Bởi vì chính đám tay sai này đã dắt đường, dẫn mối cho VC quốc doanh bộ môn nghệ thuật dân tộc Vovinam, để rồi ngày hôm nay môn phái đi theo tấm bảng chỉ đường của đảng Việt gian csVN, một tội danh không thể nào tha thứ.
Nói theo Lão Móc: "Tất cả chúng nó đều là QUÂN CHÓ ĐẺ!". Chúng tôi tuy là hậu bối, nhưng không biết ngoãnh mặt làm ngơ trước cơn võ nạn của môn phái Vovinam ngày hôm nay. Chúng tôi sẽ từ từ điểm danh từng khuôn mặt tay sai của VC trong hàng ngũ Vovinam-Việt Võ Đạo trong nước và Hải Ngoại.
Chừng nào những Việt Võ Đạo Sĩ của môn phái chúng ta xuất hiện để chấn hưng môn phái trảm yêu trừ ma? Hay là đợi tới khi VC và đám phản đồ rước hình ác quỷ hồ chí minh vào tổ đường để thờ chung với sáng tổ Nguyễn Lộc, giống như chùa chiền và nhà thờ quốc doanh...rồi mới cất lên tiếng nói? chuyện đưa hình hồ tặc vào tổ đường Vovinam chỉ là điều sớm hay muộn mà thôi. Cái hèn của những con người Vovinam sau 1975 cho tới nay là như vậy đó, mặc dù họ thấy chướng tai gai mắt trước cơn võ nạn của Vovinam, nhưng những vị này vẩn bịt mắt, bưng tai để thế sự thăng trầm theo năm tháng.  viên khác đang sinh sống ở hải ngoại. Giờ đây vì tham vọng quốc doanh luôn hai hệ phái ly khai khác đang tồn tại ở Hải Ngoại. Nên VC thi hành nghị quyết 36 qua các chân rết, trong cái gọi là Hội Đồng Võ Sư Tương Trợ Hải Ngoại để chiêu dụ một số các võ sư và huấn luyện viên khác đang sinh sống ở các quốc gia tự do, nơi có các sinh hoạt của Vovinam.
Ở Hoa Kỳ có các tay sai tích cực như võ đường của nữ võ sư Cẩm Bình - Người đang quản nhiệm 2 võ đường: Franklin School: 420 Tully Rd, San Jose, Ca 95111 và võ đường Shirakawa School : 665 Wool Creek Dr. San Jose, Ca 95112 . Các võ đường của võ sư Cẫm Bình thành lập, chính là chân rết của Vovinam quốc doanh trong nước. Ở Hải Ngoại cô Cẩm Bình thường hoạt động núp dưới bóng cờ vàng 3 sọc đỏ.
Xin qúi vị võ sư, HLV đang làm Ô Sin cho đảng bán nước csVN đừng nên lý giải hành động của mình bằng cụm từ " phát triển môn phái hay phát triển thế hệ VVN trong lòng dân Viêt". Nếu nói thế, xin qúi tự hỏi lại: " tại sao sáng tổ Nguyễn Lộc lại di cư vào nam, từ bỏ nơi chôn nhau cắt rún, dẩn các môn đệ tâm huyết và gia đình vào nam năm 1954, từ chối cộng tác với Nhà Nước VNDCCH?? rồi cụ bà phu nhân của sáng tổ và toàn gia đình, lần thứ hai phải bỏ lại VN năm 1975 để đến Mỹ tị nan là sao?" có phải gia đình sáng tổ trước sau như một- không tiếp tay với giặc cộng gieo thêm mầm ác trên quê hương điêu tàn VN.
Mượn bài thơ của của nhà cách mạng Nguyễn An Ninh để thay đoạn kết cho bài viết nay. Cụ Nguyễn An Ninh (15 tháng 9 năm 1900 - 14 tháng 8 năm 1943) là nhà văn, nhà báo, nhà cách mạng ở đầu thế kỷ 20 trong lịch sử Việt Nam.
Sống mà vô dụng, sống làm chi

Sống chẳng lương tâm, sống ích gì?
Sống trái đạo người, người thêm tủi
Sống quên ơn nước, nước càng khi.
Sống tai như điếc, lòng đâm thẹn
Sống mắt dường đui, dạ thấy kỳ
Sống sao nên phải, cho nên sống
Sống để muôn đời, sử tạc ghi.

Lý Bích Thủy 31.5.2017

Sonntag, 28. Mai 2017

Quả bom kỳ quái nhất chiến tranh Việt Nam: Chiếc bồn cầu


Chuyện Lạ, vui trong chiến tranh VN, máy bay Mỹ.. thả trái bom.. có hình cái "bồn cấu" <toilet bowl> chuyện thật ....như đùa !!!
Người Mỹ.. cũng khôi hài , dí dỏm dù là trong lúc nguy hiểm.. không phải lúc đùa giỡn !!
Quả bom kỳ quái nhất chiến tranh Việt Nam: Chiếc bồn cầu


Đây có thể coi la phi vụ “ném bom” kỳ quái nhất trong chiến tranh Việt Nam năm 1965 của không lực Hoa Kỳ.


Quả bom kỳ quái nhất chiến tranh Việt Nam: Chiếc bồn cầuTrong chiến tranh Việt Nam


, không quân Mỹ từng thực hiện một phi vụ cực kỳ quái đản: Ném một chiếc… toilet năm 1965. Quả bom kỳ quái nhất chiến tranh Việt Nam: Chiếc bồn cầu

Phi vụ này được các phi công chiến đấu của Phi đoàn cường kích 25 trên tàu sân bay USS Midway thực hiện nhằm kỷ niệm để đánh dấu cột mốc 6 triệu cân Anh bom đã được thả kể từ khi tham chiến ở Việt Nam. Quả bom kỳ quái nhất chiến tranh Việt Nam: Chiếc bồn cầu“Quả bom toilet” này vốn là một chiếc toilet trong nhà vệ sinh của tàu sân bay. Nó đã hỏng và đáng ra phải bị ném xuống biển. Tuy nhiên, một sĩ quan của tàu sân bay USS Midway đã nảy sinh ý tưởng kỳ quặc khiến nó bất đắc dĩ đi vào lịch sử. Quả bom kỳ quái nhất chiến tranh Việt Nam: Chiếc bồn cầuChiếc toilet đã được “chế” thành một quả bom với kíp nổ và các cánh đuôi. Nó còn được gắn phù hiệu của Phi đoàn cường kích 25 trước khi gắn lên giá bom của một chiếc Máy bay Skyraider A-1H mang biệt danh “Con Hổ Giấy II”. Quả bom kỳ quái nhất chiến tranh Việt Nam: Chiếc bồn cầu
Phi vụ ném toilet được tiến hành vào ngày 4/11/1965. Phi công lái máy bay thực hiện phi vụ này là Clarence W. Stoddard, Robin Bacon. Quả bom kỳ quái nhất chiến tranh Việt Nam: Chiếc bồn cầuDù không được nhiều người biết đến, nhưng phi vụ ném bom lạ lùng này trong chiến tranh Việt Nam năm 1965 của không quân Mỹ quả thực là một sự kiện hi hữu trong lịch sử chiến tranh của thế giới.

Sưu tầm trên Internet
TỪ ĐẠO TỚI VIỆT ĐẠO, VÕ ĐẠO VÀ VÕ ĐỨC
Nếu trong kho tàng ca dao tục ngữ, người Việt có thể tìm thấy được một triết lý sống cho phải đạo trong sinh hoạt hàng ngày - Chữ Đạo nơi đây được hiểu như một con đường, một hướng đi tìm đến chân, thiện mỹ của Việt tộc, được gọi là Việt đạo - một hệ thống tín ngưỡng truyền thống được ghi nhận qua các câu ca dao tục ngữ. Việt đạo theo dòng lịch sử phát triển và được phong phú hoá thêm bằng một chút Phật, một chút Thiên Chúa, Tin lành, Cao Đài, Hòa hảo, Hồi, Bà La Môn...Trong đó có đạo làm người, đạo làm vợ chồng, tình sư môn, cách ăn ở sao cho phải đạo. Việt đạo trong tình yêu đất nước, là trách nhiệm và bổn phận Trách nhiệm của người lãnh đạo - phải cương quyết với một định hướng nhất quán với đất nước, quên mình vì quốc dân, đồng bào của mình... trách nhiệm và bổn phận tiêu biểu như sau:


"Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ không chịu khom lưng làm tì thiếp cho người!"- Bà Triệu - Triệu Thị Trinh (225 - 248).


"Nếu bệ hạ muốn hàng, xin hãy chém đầu thần trước đã"- Quốc công tiết chế Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn (1232 - 1300)

"Tôi tiến, hãy theo tôi;
tôi lùi, hãy bắn tôi;
tôi chết, hãy trả thù cho tôi.
Tôi không phải là thần thánh,
tôi chỉ là một người bình thường,
tôi chỉ biết thức khuya, dậy sớm làm việc,
một lòng hiến dâng đời tôi cho đất nước và dân tộc".(Tổng thống Ngô Đình Diệm)

Truyền thống của Việt đạo là "Ăn trái nhớ kẻ trồng cây, uống nước thì phải nhớ nguồn" hay "Công cha như núi Thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra, Một lòng thờ mẹ kính cha, Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con", Những thông điệp đó của tiền nhân được coi như một tín ngưỡng dân gian và có thể xem là một trong những yếu tố của văn hóa nhân văn mang tính giáo dục vô nguồn gốc, hun đúc tinh thần,- làm nền tảng cho Việt đạo và hiện diện từ lâu đời trên nước ta. Nó có thể tóm tắt như sau:
Cha phải khoan từ.
Con phải hiếu thảo.
Anh phải rạch ròi.
Em phải kính thuận.
Chồng phải chính chắn.
Vợ phải nhu thuận.
Dân phải yêu nước
Quan phải thanh liêm
Lãnh đạo thương dân 
Đồng môn tương trợ
Huynh đệ thương mến
Sư đồ tôn kính
Thầy gương đạo đức
Trò nên trọng đạo


TỪ VÕ ĐẠO ĐẾN VÕ ĐỨC
Trong các môn võ của phương Đông dù có khác nhau ở chiêu thức, nhưng đều có điểm giống nhau về võ đạo: không phản môn, phản thầy; không khoe tài, không ỷ lực hiếp người; không háo sắc, loạn dâm; không thắng vui, thua buồn… Tuy nhiên, người Nhật Bản có điểm khác biệt cơ bản các dân tộc ở quốc gia Châu Á khác như Việt Nam, Trung Hoa và nhất là tại các nước Tây phương, chính ở chỗ quan niệm về học võ của họ. Người Nhật Bản đến võ đường với mục đích cao quí là học tập và rèn luyện cái “Đạo” trong võ học, còn đòn thế và cách thi triển chỉ là thứ yếu. Bất cứ một người Nhật không ít thì nhiều đều có mang tinh thần "võ sĩ đạo" trong người và chính điều này đã đóng góp mạnh mẽ cho việc dựng nước và phát triển thành công nước Nhật lên hàng cường quốc, làm thế giới phải kính phục.
“Võ đạo”, đã tự bộc lộ được khả năng soi sáng, khả năng giác ngộ, để con người không chỉ vượt thắng đối thủ, vượt thắng ngoại giới, mà cái chính là “vượt thắng chính mình”, tự hoàn thiện nhân cách, tự soi sáng tâm linh mình qua một quá trình rèn luyện gian khổ, qua những thực hành trên con đường nghệ thuật đầy chông gai để đạt tới sự giác ngộ về võ đạo.

Đi sâu thêm về “Đạo“ trong võ đạo của người phương Đông, chưa có một từ ngữ tương đương nào của người phương Tây có thể dịch thoát, vì đạo ngoài ý nghĩa là “con đường“, là “thông lộ” còn bao hàm cả ý nghĩa của các triết lý tôn giáo, vì Việt đạo chúng ta bắt nguồn từ tam giáo đồng hành Khổng, Lão, Phật, là luân lý là triết lý về nhân sinh quan của con người.
Sách Luận ngữ có câu: “Kiến nghĩa bất vi vô dũng giả”, có nghĩa là thấy việc nghĩa không làm, không phải là người có dũng, thấy việc đúng mà không làm thì không phải là người tốt (quân tử), vì vậy tiêu chí của người học võ là biết trọng nghĩa. Người môn sinh Vovinam lấy cái dũng của bàn tay thép và cái sáng của tâm (tim từ ái) hoà hợp với nhau để tiến tới một tầm cao khác là nhân võ đạo.
Đường lối của các môn phái trong làng võ thuật, điều tôn vinh trước tiên là phải trọng võ đức một tích lũy từ võ đạo, muốn có võ đức phải hiểu rõ sự công bằng, và các nguyên lý của cấu trúc phát triển xã hội cho hợp đà tiến về tư tưởng của con người. Muốn hiểu rõ các điều căn bản đó thì người môn sinh cần phải có học vấn. Võ thuật là môn học rộng lớn, thâm sâu, mang tính khoa học, nghệ thuật, với sự giáo dục văn hóa nhân bản khai phóng và dân tộc. Vovinam chúng ta được phát triển rộng lớn đến ngày hôm nay, đó là đã biết vận dụng đúng theo con đường Việt đạo truyền thống từ tiền nhân truyền lại cho chúng ta.
Võ đức ngày nay chỉ còn thấy một ít tích tụ chung quanh các võ sư cao niên và VS cao đẳng thuộc VVN chính thống ở Hải ngoại và một vài vị VVN-VVĐ chính thống đang còn kẹt lại trong nước, ngoài ra võ đức không thể có nơi các phản đồ của môn phái, nhất là những võ sư đã dâng trái tim từ ái cho đảng cs VN. Thưa qúi vị, từ ngữ VVN chính thống là để phân biệt với hệ thống VVN quốc doanh do các phản đồ trong cái gọi là Hội Đồng Chưởng Quản Môn Phái và Hội Đồng Võ Sư Tương Trợ Hải Ngoại điều hành - mặt nổi, nhưng thật sự sau lưng là do đảng cộng sản điều động. http://ttvnol.com/…/thay-chuong-mon-le-sang-ko-duoc-…/page-2
Vovinam chính thống hiện nay ở hải ngoai đã liên tục phát triển đúng theo con đường mà sáng tổ Nguyễn lộc và các Chưởng môn đời II và III đã dày công chăm sóc trong suốt nhiều thập niên sau khi sáng tổ Nguyễn Lộc qua đời vào năm 1960. Rất tiếc ngày nay trong nước một số phản đồ đã dâng hiến Vovinam cho đảng công sản, từ đó đã làm đổ vỡ nền móng Việt đạo của môn phái Vovinam.
Võ đức là phẩm chất cao quý của người học võ, dạy võ; là hành trang không thể thiếu của người dụng võ. Võ đức không nằm nơi các vị võ sư và huấn luyện viên mà nhà cửa không ngăn nắp, bê bối trong mối quan hệ nam nữ, trong nhà thì hai ba vợ lòng thòng, ra ngỏ thì bồ bịch lung tung...và võ đức lại càng không thể có trong các hành trang của các vị võ sư và HLV không biết tôn sư trọng đạo, rượu chè say sưa trong giờ tập....
Cổ nhân dạy rằng: “Tập võ chi Đạo có thể được cường thân, mẫn trí. Một người tập võ thì được cường thân, một nhà tập võ thì được cường tộc, một thế hệ tập võ được cường quốc". Tinh thần võ sĩ đạo của người Nhật đã đưa nước Nhật lên đến đỉnh vinh quang của một cường quốc đứng trên nhiều quốc gia khác trong vùng. Thế nên môn phái Vovinam chúng ta trước năm 1975 là nơi cung cấp rất nhiều anh tài cho đất nước VNCH với trình độ thập toàn thập mỹ về võ thuật võ đạo lẩn võ đức.

Học võ là học làm người tử tế theo văn hóa nhân văn truyền thống Việt tộc, biết kính trên, nhường dưới và hoà đồng với mọi người chung quanh ta. Người học võ phải biết nuôi dưỡng nhân tính, rèn luyện nhân cách, tu dưỡng đạo đức làm người. Việc luyện tập võ thuật là một hành động cần cù với thời gian để tự thắng với chính mình, phải sống với tinh thần giản dị, khiêm tốn, điềm đạm, hầu đạt đến Chân-Thiện-Mỹ trong cuộc sống. Võ thuật không chỉ là loại hình vận động thể dục thể thao giản đơn mà còn là một thứ văn hoá thượng võ tôn sư trọng đạo, thứ văn hoá đó chỉ tìm thấy nơi Việt Võ Đạo Tình của môn phái Vovinam.
Như chúng ta đều biết hầu hết các môn phái trong làng võ thuật đều có mục đích, tôn chỉ, môn qui, những điều tâm niệm để giáo dục võ sinh. Không phản thầy, phế đạo. Không bất hiếu, bất trung. Không bất nhân, bất nghĩa. Điều đó được thể hiện qua các bài quyền và tư thế nghiêm lễ của một môn sinh. Trong một bài quyền để nhận biết cái khởi đầu của Võ thuật bằng lễ nghĩa và kết thúc cũng bằng lễ. Khi diễn quyền, bắt đầu bằng bái tổ (mang ý nghĩa:Tam bộ bái tổ, nhị bộ kính sư, hồi thân lập trụ…) và kết thúc cũng bằng bái tổ (Thối hồi đơn phụng quang châu; Chân theo xà tấn kiếm hầu tổ sư). Đó là thông điệp mà các bậc chân sư gửi vào bài võ để nói lên tinh thần đạo đức trong võ thuật.
Người bước đầu học võ cần chọn người hiền đức làm thầy, bản thân mình thì khiêm cung hiếu học, tôn kính các bậc thầy và những huynh trưởng thể hiện đúng với việc phát huy võ đức, phù hợp với điều tâm niệm số 3 của môn phái chúng ta. Nhưng ngày nay trên thực tế với dòng văn hoá Marx đã chen vào học đường vùi dập nhiều thế hệ thanh thiếu niên ngày nay, nên đã hũy đi truyền thống võ đức của môn phái Vovinam chính thống, cuốn trôi những chân lý cao đẹp của Việt võ đạo. Bởi vậy mới thấy những cảnh tranh giành quyền lợi, thủ đoạn luồn cúi bất minh mưu cầu hư danh, ảo giác, vọng ngữ khoe khoang những điều không đúng với thực chất của mình, xa rời liêm sỉ, bỏ thực cầu hư, điển hình là các võ sư nằm vùng trước 1975 trong môn phái Vovinam Việt Võ Đạo, nay đám võ sư này đem bán trái tim từ ái cho đảng và bác, cúi đầu gập mình trước bái lại cường quyền cộng sản để mưu cầu sinh tồn và lợi ích cá nhân, Tệ hại hơn, là từng bước hợp tác chặt chẻ với đảng cộng sản để xoá bỏ lịch sử môn phái và các truyền thống tốt đẹp của môn phái kể từ đời thầy Lê Sáng trở về sau này.http://ttvnol.com/…/thay-chuong-mon-le-sang-ko-duoc-…/page-2
Võ học sâu như Đông hải, rậm rạp như rừng, mênh mông như biển cả. Võ đạo là giáo dục, văn hoá truyền thống, khoa học, quân sự, là phương pháp rèn luyện tu tập thể chất lẫn tinh thần và là môn học mang lại nhiều bổ ích từ thân cho tới tâm. Làm một người môn sinh VVN-VVĐ đúng nghĩa thật khó, như vậy một người thầy của môn phái Vovinam lại càng khó hơn, phải là người quang minh lỗi lạc, chính trực dũng mảnh như tướng lĩnh can trường ngoài mặt trận. Chuyện dùng những thủ đoạn thấp hèn, độc quyền xưng bá đồ vương võ lâm là điều không có với những người võ sư liêm sỉ. Thầy phải xiển dương bản chất trượng phu, quân tử coi cuộc đời như thủy bạc, tình nghĩa đồng môn bốn bể là nhà, đất trời là giang sơn.
Việt võ đạo của môn phái chúng ta phải là một rừng cây cung cấp nhiều gỗ quý. Vì thế cụm từ tuyên xưng "Quốc Võ" của Vovinam quốc doanh trong nước là điều không thể chấp nhận được, nó đã xúc phạm tới tính võ hữu của các môn phái khác. Trong làng võ thuật, phải biết qúy trọng các võ phái khác, thế nên chúng ta thường xưng hô với nhau bằng cụm từ " Võ Hữu" tức bằng hữu trong làng võ.
Các vị võ sư trước đây của VVN-VVĐ, hướng dẩn môn sinh bằng tâm đức, lấy lòng yêu thương, tâm huyết truyền thụ võ công, nên có câu: “danh sư xuất cao đồ”. Làm người thật khó, làm thầy lại càng khó hơn. Quan niệm xưa và nay bây giờ đã khác. Ngày xưa quan niệm: “Hữu xạ tự nhiên hương”, thầy giỏi và đức độ học trò tự “tầm sư học đạo”. Người truyền thụ võ thuật còn là người phát huy nhân cách sống, nhân cách hành xử sao cho đúng với sự hoà nhịp giửa trái tim từ ái, tri thức về võ đạo và ý nghĩa của bàn tay thép. Mổi một người thầy phải tự nhiên hương, nhưng cũng cần nên biết cái chân lý trong việc toả hương: “Trong đất trời không có thứ hương thơm nào bay ngược được chiều gió, duy chỉ có hương thơm đức hạnh mới có khả năng bay ngược chiều gió và tỏa ngát muôn phương”. Loại hương này chỉ xuất hiện nơi các Việt Võ Đạo Sĩ, là những môn sinh đã đạt tầm cao nhất về võ đạo và võ đức.

Vo Thilinh 27.5.2017

Freitag, 26. Mai 2017


Cái Chết Của Ông Lê Hồng 
Nạn Nhân Của Sự Tranh Chấp Quyền Lực Và Tiền Bạc Do Gia Đình Hoàng Cơ Minh Đã Ăn Cắp Của Đồng Bào!!!

Kính tưởng đến chiến hữu Đặng Quốc Hiền (Lê Hồng) vị lãnh đạo trung kiên, lần cuối gặp ông vào những tháng đầu năm 1.985 tại Căn Cứ 81 thuộc khu chiến ở vùng biên giới Thái - Lào.

Thời gian này, tôi tham dự khóa học chính trị quan trọng có tên gọi là khóa Quân Chính 2, ông Lê Hồng là giảng viên chính của khóa. Sau khi ông Lê Hồng bị đột tử, khóa tiếp tục học, nhưng giảng viên chính lúc này là ông Hoàng Cơ Minh.

Tôi được chấm đậu Thủ Khoa của khóa sau khi viết trình một tài liệu chính luận về tình hình Việt Nam lúc đó, kèm theo kế hoạch hành động cho những người từ biên giới Thái - Lào nhập biên vào Việt Nam hoạt động chính trị và võ trang. Khóa học có khoảng 50 học viên là kháng chiến quân, trong đó có vài cựu sĩ quan cấp úy trong quân đội Việt Nam Cộng Hòa trước kia.

Vì là người có mặt, ngồi bàn đầu gần chỗ đứng của giảng viên, trong khóa học do chính ông Lê Hồng giảng dạy, nên tôi chứng kiến được sự khỏe mạnh của ông Lê Hồng thời gian ngắn trước khi bị sát hại dưới lý cớ “chết vì bịnh” do ông Hoàng Cơ Minh dàn dựng một cách thủ đoạn và thâm độc.

Tìm hiểu cuộc đời và nhìn lại diễn biến cái chết ông Lê Hồng thời gian đó.

Ông Lê Hồng sinh năm 1.938 tại Hà Tĩnh. Ông bị thất lạc khỏi gia đình cha mẹ ruột vào năm 12 tuổi trong chiến tranh Việt – Pháp (1.946 – 1.954), và vào Nam lúc còn rất trẻ. Do có ý chí, tự học để vươn lên, ông Lê Hồng là mẫu người thăng tiến từ anh lính trơn (binh nhì) đến hàng ngũ sĩ quan cao cấp trong quân đội Việt Nam Cộng Hòa. 

Ông Lê Hồng di tản qua Mỹ trước ngày 30 tháng 4 năm 1.975. Vợ ông (một giáo viên) và 6 người con, gần 10 năm sau (năm 1.984) mới từ Việt Nam qua Mỹ định cư.

Tại Mỹ, ông Lê Hồng tham gia tranh đấu, rồi cùng ông Hoàng Cơ Minh và nhiều người nữa về đất Thái lập khu chiến từ cuối năm 1.981.

Từ rừng núi khu chiến ở biên giới Thái – Lào, ông Lê Hồng được ông Hoàng Cơ Minh cử đi ra hải ngoại vào thời điểm 30 tháng 4 năm 1.984, lúc này, ông Lê Hồng có cơ hội đến thăm vợ con mới qua Mỹ định cư (theo nguồn “Trên Đường Đông Tiến”, bộ sách tuyên truyền của Mặt Trận – Việt Tân Hoàng Cơ Định). Như vậy, khi Cộng Sản chiếm Miền Nam, ông Lê Hồng phải di tản qua Mỹ. 10 năm sau, ông mới đoàn tụ với vợ con bên Mỹ. Và một năm sau, tháng 5/1.985, ông bị sát hại bí mật trong rừng núi. 

Trong năm 1.984 có biến chuyển rất quan trọng làm đổ vỡ Mặt Trận. Đó là những tháng cuối năm 1.984, Mặt Trận bị chia rẽ trầm trọng, do các phát biểu công bố sự thật của cựu Đại Tá Phạm Văn Liễu, lúc đó giữ trách vụ Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại của Mặt Trận. 

Lời tố cáo của ông Liễu nhắm vào hành vi gian lận một cách chủ ý và có tính toán, tham nhũng công quĩ, thâu tóm hết quyền hành, lường gạt đồng bào, do gia đình ông Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Định thực hiện. Sự mâu thuẫn nghiêm trọng này khiến cho cuối năm 1.984, Mặt Trận gần như bị tan rã, lòng tin của đồng bào đối với Mặt Trận Hoàng Cơ Minh bị sút giảm rất trầm trọng, không bao giờ hàn gắn lại được.

Cần nhớ rằng chuyến công du Mỹ của ông Lê Hồng vào cuối tháng 4/1.984 đến đầu tháng 5/1.984, vài tháng sau đó xuất hiện lời tố cáo công khai của ông Phạm Văn Liễu. Sau sự kiện Mặt Trận bị khủng hoảng về mặt tổ chức vào cuối năm 1.984 tại Mỹ, thì vào những tháng đầu năm 1.985, sư thanh trừng ở cấp cao Mặt Trận tại khu chiến xảy ra với cái chết bí mật của ông Lê Hồng, kế đó thời gian ngắn là vụ tử hình dã man Bác Sĩ Nguyễn Hữu Nhiều. 

Ông Nhiều là người chăm sóc sức khỏe ông Lê Hồng trong thời gian bị sốt rét, do vậy ông Nhiều phải biết được nguyên do cái chết của ông Lê Hồng. Việc ông Hoàng Cơ Minh cho người dưới quyền hạ nhục cá nhân ông Nhiều (bắt buộc vị Bác Sĩ cầm cây súng trường cũ ngồi gác ở góc rừng hoang vắng), và rồi tử hình ông Nhiều, trong thủ đoạn toan tính muốn làm cho bí mật đó mãi mãi đi vào lòng đất của núi rừng Thái – Lào.

Ông Lê Hồng bị ông Hoàng Cơ Minh sát hại bí mật. Cái chết của ông Lê Hồng được ông Minh dàn dựng bằng cơn bịnh sốt rét rừng, trong thời gian ông Hồng bịnh, có thể ông Hoàng Cơ Minh sai người tiêm thuốc độc vào cơ thể ông Lê Hồng cho chết từ từ trong cơn hôn mê. Ông Lê Hồng được chôn cất tại Căn Cứ 84 trong khu chiến, khu vực này gần vùng dân cư của tỉnh Ubon – Thái Lan.

Trong cuộc hành quân Đông Tiến tháng 7/1.987, xâm nhập biên giới Việt Nam, mà tôi có tham dự, tôi thấy kháng chiến quân Huỳnh Văn Tiến (quê tỉnh Trà Vinh, vợ con sống ở Đan Mạch) bị trúng đạn của Cộng Sản, sau đó anh không thể di chuyển theo đoàn quân, ông Hoàng Cơ Minh đã sai người chích thuốc cho chết. Vì thế, tôi biết ông Hoàng Cơ Minh có nhập loại thuốc độc vào khu chiến để sử dụng theo mục đích riêng của ông Minh.

Căn Cứ 84 cách Căn Cứ 81 khoảng 10 cây số đường rừng. Căn cứ 84 gần khu dân cư của người Lào và người Thái. Còn Căn Cứ 81 ở sâu trong rừng rậm, sát biên giới Lào Cộng.

Sau này, không rõ thời gian, tro cốt của ông Lê Hồng được những kẻ cầm đầu Mặt Trận – Việt Tân trao trả cho vợ con ông hiện sống tại Mỹ.

Theo cuốn sách “Trên Đường Đông Tiến” ở trang 282 thì xác ông Lê Hồng được hỏa thiêu, và chính tay ông Nguyễn Kim (còn sống tại Mỹ) và ông Trần Đức Tường (còn sống tại Pháp) đã trao tro cốt ông Lê Hồng đến tận tay bà Lê Hồng. Nhưng không rõ là bà Lê Hồng về đất Thái để nhận tro cốt của chồng hay là ông Nguyễn Kim và ông Trần Đức Tường mang tro cốt về Mỹ để trao lại cho bà Lê Hồng.

Khi trao tro cốt ông Lê Hồng, những kẻ cầm đầu Mặt Trận – Việt Tân nói láo rằng, ông Lê Hồng chết vì bịnh trong khu chiến. Còn có nguồn tin láo xạo, tào lao rằng, ông Lê Hồng bị chết trên đường xâm nhập Việt Nam theo đường rừng núi. 

Không những cố ý sát hại người tại khu chiến, hai anh em ông Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Định còn lạnh lùng (không có nhân tính) cho lịnh bắn giết dã man nhiều nhà báo, đồng hương tại Mỹ, và nhiều nơi khác. Cũng như đe dọa, hành hung, trấn áp người Việt. Họ lập ra hệ thống hoạt động bất chấp tội ác chỉ vì muốn bảo vệ đồng tiền phi pháp của gia đình họ.

Mẫu người hoạt động của ông Hoàng Cơ Minh là tham vọng, lấy “cứu cánh biện minh cho phương tiện”. Cũng giống như Cộng Sản Việt Nam độc tài, ông Hoàng Cơ Minh hành động theo phương pháp, tất cả vì cứu cánh (cái cuối cùng, kết quả), bất chấp phương tiện sử dụng, cho dù là không đạo đức.

Ông Hoàng Cơ Minh đã chết. Vì thế, Hoàng Cơ Định phải trả lời trước tòa án Liên Bang Mỹ trong thời gian sắp đến về việc lường gạt khối tiền khổng lồ của người Việt hải ngoại như thế nào? Việc thành lập K.9 ra sao?? Kế hoạch sát hại Nhà Báo Đạm Phong, hai vợ chồng Nhà Báo Lê Triết….được sắp xếp ra làm sao??? K.9 do ai cầm đầu, Hoàng Cơ Định, Nguyễn Kim, hay Trần Xuân Ninh???? K.9 đã giết bao nhiêu người Mỹ gốc Việt????? Thủ đoạn trốn thuế như thế nào??????......vv…..

*Hình ông Lê Hồng và những câu văn trên hình là của một người bạn Facebook.

Ngày 26 tháng 5/2.017
Phạm Hoàng Tùng.

Donnerstag, 18. Mai 2017

Khinh Binh 344

Chức vụ của Chuẩn Uý từ Trường Bộ Binh là Trung Đội Trưởng, chịu trách nhiệm cho 23 sinh mệnh của một trung đội. Nhưng, thực tế thì Chuẩn Uý mới ra trường chưa kinh nghiệm, vì vậy phải nương theo một Trung Sĩ quyền trung đội trưởng để học kinh nghiệm chiến trường, cùng cách thức chỉ huy. Làm sao lệnh được thi hành ngoài mặt trận (?). Có hai cách, đó là chịu khó sống lâu để lên lão làng, hoặc phải chơi bạo, liều chết, đổi vết thương thu phục nhân tâm, sự kính nể của tất cả trong đơn vị. Các tân Chuẩn Uý thường thì chọn giải pháp thứ hai. Xung phong chiếm mục tiêu luôn là người vung súng chạy hàng đầu. Trái lựu đạn thả muỗng, quăng vào mục tiêu cũng vẫn luôn là của chim ưng ( C/U) và xác được bỏ lên poncho. Hai lính khiêng hai bên, chạy ra bãi trực thăng, cũng thường là xác của các chim ưng sữa, mà phần người chỉ nám nắng quân trường dưới tàng bả đậu cao ngất. Nắng chiến trường thường được nung bằng diêm sinh rực lửa, cùng tiếng thét kinh hồn của hoả lực chạm nổ, nên lính già có nét thâm soi lỗ trên từng mặt trận xấu xí. Những vết thâm đen đủi ấy như vết nhang đóng dấu đạo hạnh, công phu kinh kệ trên đỉnh trọc của quý chân tu. 

...và hắn, Chuẩn Uý trẻ mới ra trường, như con ngựa non háo đá, thèm thuồng nếm tất cả vị chát của chiến tranh. Hắn xung phong làm khinh binh. Trong quân trường dạy bắn tay nào thuận, và pạc- cú từng viên ...đẹt....đẹt.... chiến trường tập bắn cả hai tay, không biết ma quỷ đội mồ từ trái hay phải? Trái, phải gì cũng ...ré..é...é..t. Ba viên đạn ra khỏi nòng thì ngưng. Vừa đủ chứ không thừa. Ma tràn đến hùng hổ, ba viên bật ngữa Ma lại, chận đường xâm lăng khoảng thời gian, tuổi thơ hậu phương yên lành đến lớp tờ...a ...ta...nhờ...ư...như....ước ..nờ...nước dâng dâng tràn.

Khinh binh ra hiệu...trung đội tản qua hai bên đường mòn, chăm chú nhìn phía trước...người khinh binh quăng khúc cây vào bụi cỏ...xoẹt...cái mũi chông lủng lẳng dưới sợi giây...mấy giây sau, trung đội tiếp tục di chuyển.
Khinh binh là người lính đi đầu của đơn vị khi hành quân. Khinh binh có nhiệm vụ mở đường, thăm dò tình hình, và quan trọng hơn cả là, khinh binh hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ cho đơn vị không bị lọt vào ổ phục kích của địch. Do đó, khinh binh phải là người can đảm, dầy dặn kinh nghiệm chiến trường, bình tỉnh trong mọi tình huống.
Đi cho vững, mắt rướng cho tường, tai vễnh cho tinh. Lắng nghe đằng trước đầu ngọn gió có gì? tiếng lao xao? mùi khói củi khô, ước ao nhìn thấu núi, hẻm núi cơn gió leo. Một mình, một bâng khuâng ngơ ngác. Người khinh binh nín thở, mắt trừng. Cứ hút đại một điếu thuốc, khói thân quen lồng buồng phổi. Tự tin và hãnh diện. Kệ đời. Trời kêu ai, nấy dạ. Kìa rõ ràng dấu bệt của cát bên phải. Mình quẹo phải, chuẩn bị tao ngộ chiến, chuẩn bị cận chiến. Tụi nó mấy thằng? Dấu dép lê cát ngoằn, đoán cho 3 thằng 6 bệt. Trái lựu đạn đủ đưa chúng lìa đời. Đợi đã...thấp thoáng màu áo lạ, nón cối trùm đầu. Thằng bất ngờ xuất hiện ở khúc quanh. Nó nhe răng, y như nó định nói. Ngón tay trỏ khinh binh xiết cò...Rẹ ẹttt... ba viên khỏi nòng. Thằng nhe răng bật ngược. Nó chết rồi! Chuẩn Uý sữa thoáng lạnh toát người. Bủn rủn...mình mới giết người. Mình vừa nếm nọc chiến tranh. Má ơi! Kinh từ bi má tụng hàng đêm, con xé toạt theo lằn đạn bay. Con sợ quá!

Anh Lang vụt chạy lên ứng chiến. Anh bắn bổng hai viên...cùm...cùm...hiệu của bạn, chớ lầm. Bênh nhau, bên nhau. Tuyến đầu vùng Một chiến thuật, ma quỷ ngập đầy. Phe ta gặp nhau, trung đội 344 bảo vệ nhau, mừng rơi nước mắt....ôi! Quê Hương...! Lời nguyền gìn giữ ngày mãn khoá chợt như an ủi cơn lạnh bứt thần kinh...vừa mới giết người. Lần đầu xiết cò thằng nhe răng thấy rõ.
Anh Lang mồi thêm cho điếu thuốc...hút bạo vô...cho qua cơn run rẩy, cho trấn áp tội lỗi.
- Chim Ưng không bắn nó, nó làm thịt ông..
Trung Sĩ tung trái lựu đạn vào một hốc của núi. Tiếng nổ tung. Núi gầm lên dữ dội.! Trong hốc vụt lảo đảo ba tên kè nhau thoát chạy. Hắn nhìn người Trung Sĩ, những vết thâm chiến tranh trên mặt anh, chợt đẹp lạ lùng.
Trung Sĩ Nhất tên Lang, quyền trung đội trưởng trung đội Trà Khúc 344 suốt năm năm nhìn hắn lo âu;
- Chuẩn Uý nhất định làm khinh binh à? Ông biết đánh cận chiến không?
Hắn phân vân nhìn xuống mũi đôi giày bốt, đủ cứng để đá vào đầu gối địch? cây dao găm đủ bén, khẩu súng colt 45 bên hông. Dây M16 choàng ngang vai xiết chặc, như súng có tỳ thủ thế. Nón sắt hai lớp cũng là vũ khí cận chiến lợi hại lắm! ...chỉ có cái lon Omega Chuẩn Uý cài trước ngực là dấu hiệu cho sự non trẻ. Nhưng, trước khi địch thủ nhận được dấu hiệu đó thì nó phải nằm dài dưới đất đo coi được thước mấy chiều dài cái đã. Hắn ngước lên, mắt rực đầy thách thức của Cư An Tư Nguy huy lệnh nâng ngọn đuốc thắp sáng của quân trường bộ binh Thủ Đức. ...
- Tôi sẵn sàng.

- Chim ưng để lại ba lô cho nhẹ người ...?
- không sao, tôi mang ba lô quen rồi,

Trong ba lô, hắn gói một quê hương chiến tranh, một mảnh tình trung học. Một ánh mắt nhìn cùa cha và của mẹ. Lá bùa hộ thân, má gom tất cả thiêng liêng đất trời cùng tình mẫu tử gò gẩm hàng chữ...con đi ...bình an. Làm sao hắn cỡi bỏ lại những thân yêu gắn bó ấy?
Anh Trung Sĩ Nhất Lang đã tử trận, nên hắn phải nắm quyền Trung Đội Trưởng trung đội 344, tổng số 24 người một hàng dọc đi tìm ngọn cao điểm 810. Căn phố một tầng lầu ở Sài Gòn là 8 mét cao. Núi cao 810 thì vòi vọi chạm mây.

Người Thiếu Uý của SĐ3 từ trên núi mừng rỡ chạy xuống cùng với 4 người lính còn lại. Lễ bàn giao thật gọn:

-Tụi nó chỉ pháo triền núi hướng ngoài. Hướng sau đây, tha hồ ăn nhậu, nấu nướng. À! Mìn gài hướng bên này, thỉnh thoảng tụi nó bò lên tấn công ban đêm. 810 nhẹ hơn những ngọn ...ngàn mấy....Nhảy Dù thầu mối đó. Tụi mình khoẻ. Chiều chiều lên đỉnh nhìn tuốt bên kia. Phản lực cơ A37 mình bỏ bom...đẹp lắm!

- Anh đóng núi này bao lâu rồi...Thần Ưng? (Thiếu Uý) mà tóc dài tới vai?

- 6 tháng, chưa thấy bóng người, gặp Chim Ưng thay điểm, tôi mừng quá! Đi với tôi, chỉ cho nguồn nước và mìn bẩy đặt ở đó.
- Đâu lận?
- Dưới chân núi, chếch trái, VC cũng dùng nguồn nước đó, nên phải canh gác 24.

Đêm bình yên. ...trôi.... chỉ vài quả pháo nổ rung rung triền ngoài. trung đội núp sau lưng một thân núi ấm...ngàn đời. Một tối duy nhất nằm mơ thấy đưa người xưa đi chùa. Ngôi cổ tự nằm kế tha ma vắng như tờ, âm u như tiếng nỉ non .
Người khinh binh cô đơn, lầm lủi trước đoàn quân được một năm dai dẵng, thì nhận được một tin vui, khi đóng quân trên triền núi ở Đại Lôc, Thường Đức, Đà Nẵng thay cho đơn vị bạn; Sư Đoàn 3 Bộ Binh.
Ông Thượng Sĩ thường vụ tiểu đoàn mang tin vui ra cao điểm 810:

- Chim Ưng ký-lô! Ông có quyết định từ bộ Tổng Tham Mưu lên lon Thiếu Uý. Từ nay là Thần ưng. Hắn nhìn lên trời. Đi học thi đậu, má đãi tiệc bánh xèo, vài lon bia. Đi lính, thăng quan. Quân đội đãi tiệc thịt heo luộc chấm mắm nêm, 3 thùng rượu đế, mỗi thùng 5 lít. Xúm xít lính tráng, rửa lon Thiếu Uý, bông mai vàng bên triền. Bắc Việt pháo kích dăm quả tận đâu đâu...coi như ngắm nghé xin miếng rượu uống xua nỗi lo sợ "Sinh Bắc, Tử Nam" vết xâm dại dột 4 chấm trên mu bàn tay, giữa ngón cái và trỏ. Người khinh binh cười ruồi, nhún vai...rượu không thừa....
Bất giác, tôi lập lại câu hỏi của Trung Sĩ Mhất Lang với người Chuẩn Uý mới ra trường về nhận đơn vị .Trung đội 344.

- Anh muốn tình nguyện làm khinh binh. Anh biết cận chiến không?

Đôi mắt hắn nhìn thẳng, vẻ thách thức, đầy uy lực của Cư An Tư Nguy, mang từ trường mẹ ra tận chiến trường gió gào:

- Đàn em sẵn sàng, Huynh Trưởng!

Hắn nghiêm người, ưởn ngực thét to, như khoá đàn em gặp khoá đàn anh trong doanh trại.

Tôi vội nghiêm người thẳng lưng hét to:

- Đàn em khinh binh với Huynh Trưởng một thời gian, rồi sẽ chỉ huy tổ khinh binh và tổ phục kích! Rõ...õ...õ RÕ CHƯA ÔNG?!?
khi hắn hét to....
- Đàn em sẵn sàng.
Tôi muốn hét to...
- Huynh Trưởng chưa sẵn sàng...

Người khinh binh tiếp nối này đem tôi ra viên sỏi của Vũ Đình Trường bao buổi chiều diễn hành dưới nắng rực rở. Hàng Bả Đậu dọc đều xanh mướt suốt thời gian tuổi lớn dậy. Tôi không chịu đựng nỗi hình ảnh hắn lầm lủi một mình cô đơn dẫn đầu đoàn quân trong một không gian và địa hình xa lạ. Và lại càng không chịu nỗi hình ảnh tấm Poncho trải xuống đất, đặt xác hắn lên. Hai người lính chéo góc rướng người chạy băng đến bải trực thăng chuyển về bệnh viện, trước khi về hẵn lại quê nhà CẦN THƠ, có bàn tay run nhận tấm thẻ bài cùng tiếng khóc thét vỡ tung lồng ngực. Vì khi hắn trình diện tôi, cái bắt tay cho tôi biết, hắn chưa cận chiến một ngày. Tôi biết, hắn cỡi trâu và thổi sáo cùng uống rượu đế nát gan rành rẻ hơn lột nón sắt đập vào địch. Quả thật, hắn chưa quen bắn ....Re...ẹ...ẹtttttt ba viên thì ngừng, cũng như lựu đạn bung muỗng, đếm bao lâu thì phải chọi liền. Địch thủ ....không thể chụp và thẩy ngược lại mình.
Thượng Đức núi dồn. Từ quốc lộ, núi thấp, cao điểm 810 mét dần vào trong, núi cao cây số (1062) . Khúc đó, quận Đại Lộc. Molotova, Nga Sô cung cấp cho Bắc Việt xâm lăng chạy rền hàng đêm. Ban đêm xe chạy tắt đèn , nối hai cây tre dài cột ngọn đèn bão dầu lữa là đà trước đầu xe một đoạn vượt đèo, vượt vực , đánh đu sinh mạng "Sinh Bắc Tử Nam". Lôi hoả của sư đoàn Dù nả lửa thần chận xâm lăng. Đài Mẹ Việt Nam, tiếng nói Dạ Lan thông báo tin Tử ra Bắc. Những chuyến xe đổ đèo Sinh Tử bằng đèn mù u. Sáng kiến nguỵ trang của lãnh đạo đảng vô lương phi nhân bản giấu nhẹm mọi sự thật.

- Đàn em sẵn sàng!
- Huynh trưởng chưa sẵn sàng!

Đơn vị nằm êm,

Người Khinh Binh gối đầu ba lô, nhìn trời Quảng Nam đếm tiếng đạn rơi....

Lôi Hoả Nhẩy Dù bấy lâu im lìm.
Nay, thức giấc, làm cơn ... Sấm ....Thét...!

Nghe từ vào đời... tận đâu.
0o0
"Tàn Sát Công" Trung Sĩ Công là người Quảng Ngãi, phục vụ Sư Đoàn 2 suốt 10 năm từ cấp binh nhì lão làng lên tới Trung Sĩ là trung đội phó của tôi. Khuôn mặt anh đầy vẻ phong trần của người rừng. Uy nghi của khói súng và bụi cát tạt vung khi quả đại pháo chạm nổ làm sạch cả vùng đất cát cỏ cây. Suốt mười năm ôm vùi với chiến tranh ở vùng khắc nghiệt của non sông. Bao nhiêu mảnh vụn tạt vung ấy biến anh thành người của rừng cổ và núi Ấn, sông Trà. Những tràng Thượng liên 12 ly 8 của Bắc Việt có thể tạm ngưng trong khoảng khắc. Những quả pháo 130 ly do Trung Cộng cung cấp cho Bắc Việt có thể xói mòn nhiều phần đất mẹ, nhưng nét hùng anh bảo vệ quê cha của Tàn Sát Công và cố Trung Sĩ nhất Lang mãi rạng ngời.

Chạng vạng,Tôi và Chim Ưng Cần Thơ cùng 3 người lính đi dò đường tìm tổ cho gia đình ở toạ độ mới. Trời tối hẵn, tôi trở lại. Tàn Sát đưa gia đình xuống gặp tôi nửa đường. Mật khẩu là ...Tàn Sát Lang?- Sơn Tịnh. Lính trong đơn vị, ai cũng biết anh Lang hy sinh ở Sơn Tịnh.

- Dạ...dạ ...Thần Ưng (thiếu uý) cẩn thận.

- Anh cũng cẩn thận...
Người lính, dăn dò nhau bao nhiêu lần ...cẩn thận. Nhưng khi xung phong thì bao phủ bởi những lằn đạn xé gió, tiếng gào của trái lựu đạn nổ tung mảnh. Cẩn thận gồng chân cho thật cứng. Đạp trên đường mà phóng. Một tay đè nón sắt, tay kia xiết cò khẩu M16 khạc đạn chạy đua với tốc lực.
Toán Khinh Binh và Phục Kích đến toạ độ chỉ định, thì trời đã chạng vạng. Các đơn vị Dù, Sư đoàn 2, Sư đoàn 3 và dân nông Thượng Đức náo nhiệt tìm nơi đến. Nhác thấy một bóng to cao áo đà, vác 2 cây xẻng và bó chiếu cuộn cùng vai. Tôi nói nhỏ với chuẩn uý Cần Thơ..thằng đó VC..thấy băng đạn cong của AK 47 lồi ra khỏi cuốn chiếu?
- Thấy! Người chuẩn uý vẹt lối tiến tới. Bổng...vụt....một bóng thấp nhỏ áo xanh áp sát độp liền 2 phát súng Colt ...chát..chát. Tên cao lớn té xấp. Mũi súng M16 của tôi chỉa thẳng ngực áo xanh. Chỉ cách một bước dài.
Hắn la to:
- K..K...đừng bắn! Tao đây!
- Mầy hả Quyết? Vũ Như Quyết, cùng khoá Thủ Đức.
- Sao mầy mặc đồ thường?
- Tao là an ninh trận địa, theo dỏi đám nằm vùng chỉ điểm cho pháo binh địch. Tao theo thằng này từ ngày hôm qua đến nay, còn một mụ đàn bà đi cùng thằng này nữa.
Quyết nhét khẩu 45 vào bụng, cúi xuống nhặt cây AK.
- Cho tao cây AK!?
- không được! Tao bắn nó chết và vì nó giả dạng thường dân. Tao phải ra toà án quân sự. Cây AK này là bằng chứng vô tội của tao!

VNCH mang luật công minh vào cuộc chiến tự vệ. Bọn cộng sản tráo trở, giả dạng thường dân trắng trợn xâm lăng.
Đá không chảy mồ hôi. Nhưng viên đạn đồng bừng mắt.
Sĩ quan sữa chạm vào từng góc nhám của mảnh chiến tranh, trở nên rắn như triền đồi.
o0o
Tháng Mười quái gở năm 73. Vùng 2 Cao Nguyên bỏ ngỏ. Ban Mê Thuột, Kon Tum, Plei Ku vượt núi dồn ra Đà Nẳng. Các Sư Đoàn Trấn Sơn 22, 23 Bộ Binh cùng Biệt Động Quân sử dụng bản đồ hành quân Vùng 1 chiến thuật. Huế vượt đèo Hải Vân triệt thoái về Đà Nẳng. Đà Nẳng như Hoả Diệm Sơn, chực nổ bùng. Cộng quân vây kín điểm lửa. Loáng thoáng đài phát thanh BBC cho tin..vĩ tuyến 17 Thạch Hãn sẽ dời đến vĩ tuyến 23, Đà Lạt. Người anh lớn của quân đội, trung tướng Ngô Quang Trưởng đưa gia đình từ Sài Gòn ra Huế. Người anh lớn gắn lưỡi lê trên nòng súng M16. Cắm khẩu quyết Tâm trên đỉnh Hải Vân như lời nguyền..Toạ độ là đây. Ngay viên đá này. Không lực nào di chuyển. Huế bừng sống dậy, không mang lại vành khăn tang Mậu Thân 1968. Con cưng của Huế, Sư Đoàn 1 Bộ Binh. Người tình của Huế, Sư Đoàn Thuỷ Quân Lục Chiến lau lại viên đạn đồng vàng. Xiết chặc dây ba chạc rung ring hàng dọc lựu đạn. Sẽ giữ nước. Sẽ đào huyệt làm mồ, nếu cần.

Bầu trời miền Trung trong vắt, nhưng rực mùi diêm sinh.

Ôi! Tổ Quốc!
Ta đã nghe lời réo gọi.
TƯỚNG WESTMORELAND XIN LỖI CỰU QUÂN NHÂN QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA
"Thay mặt cho quân đội Hoa Kỳ, tôi xin lỗi các bạn cựu quân nhân của Quân Lực Miền Nam Việt Nam vì chúng tôi đã bỏ rơi các bạn."
(On behalf of the United States Armed Forces, I would like to apologize to the veterans of the South Vietnamese Armed Forces for abandoning you guys.)
xin lỗi ..
xin lỗi ..

bỏ rơi ..
bỏ rơi ..
abandoning ..
abandoning ..
you guys..you guys ..

các bạn .. các bạn ..
nhiều năm về trước.

Khinh binh nơi chiến trường Sơn Tịnh, quảng Ngải trong tiếng pháo nổ chụp của quân xâm lăng.
Hồ nghi.
Pháo bạn không trả lời?
- Se Sẻ gọi Đại Bàng, nghe rõ? Trả lời!
tiếng lặng thinh, tiếng máy rè ..nhiểu xạ ..re..re...
Người Khinh binh đốt điếu thốc lá cuối cùng, áp má vào cơ bẩm khẩu M16. Lòng buồn rượi..

bỏ rơi..
bỏ rơi ..
abandoning you guys.
bất giác ..
nước mắt rơi.
cay nơi sóng mũi.

Cảm ơn quý vị theo dấu giày người lính Khinh binh 344.


Kiến Hôi
SỐ PHẬN CỦA MỘT KẺ PHẢN BỘI 
 Mai Tú Ân

VNCH đã đối xử rất nhân đạo với Đinh Khắc Chung tức Nguyễn Thành Trung ngay cả sau khi ông ta ném bom Dinh Độc Lập. Nhưng ông trời thì không nhân đạo như thế. Ông trời đã bắt Trung trả giá bằng luật nhân quả.
Sau đây trả là phỏng vấn của Nguyễn Thành Trung sau khi ném bom Dinh Độc Lập :

- "Trước khi ném bom dinh Độc Lập ngày 8.4.1975, lãnh đạo đề nghị đưa vợ con tôi ra vùng giải phóng để tôi yên tâm làm nhiệm vụ. Nhưng lúc đó, tôi bị nghi kỵ nhiều, nguy cơ bị lộ rất cao nên chuyện đó là không thể. An ninh quân đội theo sát gia đình tôi từng giờ, nếu vợ con tôi vắng nhà không rõ lý do thì tôi sẽ bị bắt ngay tức khắc. Cũng có thể trên đường ra vùng giải phóng, vợ con tôi cũng sẽ bị bắt, tình thế đó sẽ nghiêm trọng hơn. Rất lo lắng cho tính mạng vợ con, nhưng việc mà tôi đã tính trước 10 năm đến thời điểm này là không thể dừng. Mặt khác, thời gian sống trong đội ngũ không lực Sài Gòn cho tôi một niềm tin rằng vợ tôi, một người phụ nữ không liên quan gì đến công việc của tôi, con tôi còn quá nhỏ (đứa lớn mới 5 tuổi, đứa nhỏ chưa tròn năm) sẽ không bị đối xử một cách tàn nhẫn.

Thực tế diễn ra đúng như tôi dự đoán. Cánh an ninh không quân đưa xe đến nhà bắt vợ con tôi. Vợ tôi phản đối vì mình không biết gì về công việc của chồng. Họ từ tốn: “Thưa bà, chúng tôi không bắt bà (nếu bắt chúng tôi đã dùng còng số 8, trói bà chẳng hạn), chúng tôi tới đây mời bà vào phòng an ninh sư đoàn, với trách nhiệm bảo vệ sự an toàn tính mạng của bà và các con bà. Nếu bà có tài sản quý giá nào thì bà cứ mang theo”. Một tuần sau vợ và con tôi bị đưa từ Biên Hoà về số 4 Nguyễn Bỉnh Khiêm - Sài Gòn cho đến ngày 30.4.1975. Đương nhiên, họ vẫn điều tra vợ tôi về những gì liên quan đến tôi, nhưng không bị đối xử vô nhân đạo. Có thể đó là những người có học và biết cách ứng xử một cách văn hoá với người thân của kẻ thù. Trong thời gian vợ tôi bị giam ở số 4 Nguyễn Bỉnh Khiêm, trung tướng không quân Trần Văn Minh đến thăm với tư cách người chỉ huy có một người lính phản chiến. Ông ấy hỏi vợ tôi có cần bạn bè, người thân đến chuyện trò gì không hay cần mua sắm gì thì ông sẽ giúp đỡ."
http://www.chinhluanvn.com/…/a i-ta-nguyen-thanh-trung-vo-co…

Luật Nhân Quả dành cho kẻ phản bội Nguyễn Thành Trung...

Đã một năm rồi, Nguyễn Thành Danh, sinh năm 1977 con trai của phi công nổi tiếng Nguyễn Thành Trung đã treo cổ tự tử chết vì những lý do không ai biết. Thật đáng tiếc vì anh này cũng là một phi công, vừa lập gia đình và có một con nhỏ.

"Lá vàng khóc hận lá xanh rời cành"

Bầu trời trong xanh bỗng như sụp đổ. Đau lòng lắm khi tương lai của Nguyễn Thành Danh cũng sụp đổ. Nhưng tại sao anh lại bị ông Trời kêu tên khi tuổi đời còn quá trẻ.

Than ôi. Chỉ vì cái tên anh đã gắn với cái tên mà không mấy người Việt Nam không biết. Anh chính là con trai của phi công Nguyễn Thành Trung. Chỉ vì cùng tên tuổi và cùng tình ruột thịt máu mủ với người cha độc ác trên mà ông Trời đã gọi tên ? Người thì tin điều này, người thì không nhưng nếu nói về luật nhân quả thì trăm phần trăm đều tin rằng Nguyễn Thành Danh đang trả nợ cho cha anh, Nguyễn Thành Trung. Và việc anh treo cổ, tìm đến cái chết cũng chính là chịu không nổi áp lực khi nhìn thấy đống nợ cha mình để lại nó lớn đến nhường nào.

Cha của anh, phi công Nguyễn Thành Trung, "Kẻ Phản Bội Thành Đạt" thì chẳng qua là một sĩ quan quân lực VNCH, phản chủ khi thấy con thuyền VNCH sắp đắm. Anh ta có thể lái máy bay bỏ trốn đi nhưng là một tay cơ hội sư tổ, anh ta đã lái máy bay ném bom vào Dinh Độc Lập để lấy điểm rồi bay sang đầu hàng quân miền Bắc. Cũng may mắn cho anh ta là quân đội miền Bắc đang cần một hướng dẫn viên lái máy bay A.37 ở phi trường Phan Rang đã bị chiếm. Rồi anh ta tham gia cuộc chơi của một kẻ phản bội tầm cỡ. Với tầm cỡ như thế thì anh ta xứng đáng được tặng thưởng nhưng không lẽ tặng thưởng anh hùng cho một tên phản chủ. Thế là các nhà tạo tác lịch sử Đảng vào cuộc và biến gia đình anh ta thành một thứ CM ba đời. Còn anh ta thì thành một thứ tình báo chiến lược, cài cắm sang cả Mỹ...

Nhưng rồi do một sự nhầm lẫn lịch sử, một sự trớ trêu của ông Tạo Hoá sáng nắng chiều mưa, hay một thời ngáo đá của cả họ nhà ông Trời mà Nguyễn Thành Trung đứng vững trước cú phản có một không hai đó và cứ phơi phới đi lên. Trong khi đáng ra anh ta phải chết vài lần, ở tù 1000 năm và học tập cải tạo 10,000 năm thì mới xứng đáng với những gì anh ta đã làm. Trong thời gian hơn 40 năm thì anh ta đã được phong làm Anh Hùng, rồi lái máy bay chuyên cơ cho thủ tướng lúc đó là ông Phan Văn Khải, rồi tiếp đó là lái máy bay riêng cho tay tỷ phú Đoàn Nguyên Đức, Hoàng Anh Gia Lai mà chẳng hề gặp tai nạn nào như rơi máy bay chẳng hạn. Rồi cứ thế đi lên. Mấy chục năm nay ông ta đã sống sung sướng tột đỉnh như bay mãi trên bầu trời ...

Nhưng không lẽ không còn Trời, Đất hay đạo đức nữa hay sao mà ông ta cứ sống mãi trong một sự nghiệp không phải giành cho một kẻ phản bội được. Và đến tận bây giờ thì Luật pháp của trời đất đã được thực hiện qua cái chết của con trai ông ta. Và mới chỉ bắt đầu.

Giờ đây thì Trời bắt ông ta phải sống để nhìn thấy tất cả những thứ ông gây dựng sụp đổ. Đầu tiên là đứa con trai yêu quí, và chắc chắn không phải tai hoạ cuối cùng đến với ông ta. Ông ta phải nhìn, ông phải sống để cho người dân chúng tôi nhìn thấy để biết rằng vẫn có thứ Luật còn cao hơn Luật Pháp. Đó là Luật Nhân Quả,

Đời Cha ăn mặn đời con khát nước. Chính ông đã gây nên tội ác trong qúa khứ thì giờ đây ông phải sống trong sự phán xét, sự khinh bỉ của người dân chúng tôi cho đến muôn đời. Nếu ai đó còn có chút suy nghĩ tích cực về phi công Nguyễn Thành Trung thì hãy nghĩ thêm về những người VNCH đã điêu đứng như thế nào khi bị ông Trung này phản bội. Đó là luật Nhân Quả, rõ ràng và không thể trốn đi đâu được. Người viết bài này (MTA) không liên quan đến VNCH mà cũng đau nhói, uất ức khi cứ vẩn vơ cái suy nghĩ rằng, một quốc gia đang sống chết trong cơn sụp đổ cuối cùng mà lại bị một thành viên ưu tú trong đó đạp đổ cho chết luôn.

Đừng trách ai đao kiếm vô tình khi mình súc sanh !
Bởi sự phản bội là không thể tha thứ, muôn đời không tha thứ.


Mai Tú Ân

  B ẢNG X ẾP HẠNG 10 HÃNG HÀNG KHÔNG TỐT NHẤT THẾ GIỚI NĂM 2023 Công ty tư vấn Skytrax của Anh đã tổ chức Giải thưởng Hàng không Thế giới hà...