KỶ NIỆM NGÀY GIỔ CỦA VÕ SƯ PHÙNG MẠNH CHỬ
(13/12/1967-13/12/2014 và
TRẦN HUY PHONG (13/12/1997-13/12/2014)
Chưởng môn thứ III của môn phái VoViNam
Cố Vs Phùng Mạnh Chử ( 1938-1967)
Cố VS Chưởng môn Trần Huy Phong
VS Trần Huy Phong 1964
Nếu như có ai đọc qua tiểu sử của cố Võ sư Phùng Mạnh Chữ và Võ sư Trần Huy Phong thì đều nhận ra đây là đôi bạn chí tình với nhau, cùng là giáo sư trung học, cùng mang một hoài bảo cao cả nhằm phục vụ xã hội. Ngoài khả năng ngoại giao tài ba, hai võ sư và cũng là hai nhà giáo trẻ, rất năng động; họ đã tận tụy hy sinh và dành trọn quảng thời gian đẹp nhất của cuộc đời để phục vụ môn phái và dân tộc. Võ sư Phùng Mạnh Chữ mà mọi người thường quen gọi là Võ sư Mạnh Hoàng, trước khi theo lời mời của võ Sư Trần huy Phong gia nhập Vovinam, thầy đã theo tập với môn phái Nhu Đạo (Judo). Sau khi tham gia môn phái Vovinam thầy Mạnh Hoàng đã dùng khả năng ngoại giao thiên phú của mình để giúp cho Vovinam tiến được những bước tiến rất xa, như việc đưa Vovinam vào học đường, quân đội, v.v. Có lẽ nhờ đó chương trình huấn luyện của môn phái mang nặng tính giáo dục, mang lại giá trị thực tiển mà chúng ta vẫn còn áp dụng cho đến ngày nay. Ngoài ra thầy còn dùng tài ngoại giao để xây dựng cho Vovinam những cơ sở sinh hoạt rất tốt như võ đường Hoa Lư nằm kế bên sân vận động Hoa Lư, võ đường Petrus Ký nằm kế bên trung học Petrus Ký. Thật không may thầy Mạnh Hoàng mất quá sớm, năm thầy chưa quá 30 tuổi. Sự ra đi của thầy là một sự mất mát to lớn đối với môn phái. Gần đây có dịp nói chuyện với một Võ sư kỳ cựu tại Việt Nam, khi nhắc đến thầy Mạnh Hoàng ông có thuật lại rằng, ngày biết tin thầy Mạnh Hoàng mất, thầy Chưởng Môn vô cùng thương tiếc, vì ngoài trách nhiệm ngoại vụ thầy Mạnh Hoàng còn là một chiến lược gia tài ba của môn phái. Có một sự trùng hợp kỳ lạ là ngày mất của Vs Mạnh Hoàng và Vs Trần Huy Phong cùng ngày cùng tháng. Do đó ngày giổ của Vs Trần Huy Phong cũng là giổ của Vs Phùng Mạnh Chử
“Kiến nghĩa bất vi vô dũng giả”, có nghĩa là thấy việc nghĩa không làm không phải là người có dũng, thấy việc đúng mà không làm thì không phải là người quân tử, vì vậy tiêu chí của người học võ là trọng nghĩa. Chính vì thế, nhân ngày giổ của Vs Trần Huy Phong, tôi xin được ghi chép một đôi hàng được biết về người thầy đáng kính trong môn phái, đễ chia sẽ với các đồng môn. Là một môn sinh trước năm 1975, tôi có nhiều dịp gặp thầy. Trước khi vào câu chuyện tôi xin phép, trước hết là trình bày vài nét về danh vị Chưởng môn của thầy Trần Huy Phong.
Cho tới nay, sau khi thầy Chưởng môn Lê sáng qua đời, chúng tôi vẩn không thấy có bất cứ tài liệu hay văn bản pháp lý nào khác, được lưu giữ với nội dung mang tính hủy bỏ hay phủ nhận trách vụ Chưởng môn đời thứ III, được ký và phổ biến sau chỉ dụ của Cố Chưởng môn Lê Sáng. Vì thế, Chính Danh của Cố Võ sư Trần Huy Phong vẩn là Chưởng môn đời thứ III. Với trách vụ chưởng môn được chọn từ chưởng môn Lê sáng, thầy Trần Huy Phong rất xứng đáng với danh vị đó, lịch sử Môn phái phải ghi nhận điều nầy một cách trung thực. Nếu như không ai chứng minh được việc phủ nhận trách vụ Chưởng môn đới thứ III, thì xin hãy tuân thủ chỉ dụ của thầy Lê Sáng. Thời gian 17 năm, quá đũ để vinh danh cố VS Chưởng môn Trần Huy Phong trước môn phái.
Thưa quý đồng môn,
Là những người trưởng thành thì hơn ai hết, chúng ta phải biết mọi sự đi ngược lại với chỉ dụ của chưởng môn, là nghịch lý sẽ không được tôn trọng. Những lời đàm tếu vô căn cứ được xem như là những ánh nắng thừa đang chiếu bên ngoài song cửa của căn nhà VoViNam.
Trong nền văn học và võ học Việt tộc chúng ta thường thấy xuất hiện cụm từ: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”- Một chữ (hay một thế võ) cũng là thầy..nửa chữ (hay nữa thế võ) cũng là thầy! Nhân ngày huý nhật lần thứ 17 của thầy Mạnh Hoàng và Trần huy Phong, môn sinh võ đường Trung Học Kỹ thuật Cao Thắng (1966) ghi lại vài hàng về người chưởng môn đời thứ III của môn phái VoViNam.
Các môn sinh Cao Thắng chúng tôi, tuy chưa có dịp hân hạnh được học tập trực tiếp với thầy Trần Huy Phong, nhưng đã từng có nhiều dịp gặp thầy chấm thi trong những buổi thi lên đai và trao đai tại võ đường nằm cạnh sân Hoa Lư Sài Gòn. Lúc thiếu thời, khi anh em chúng tôi theo học tại trung học Kỹ thuật Cao Thắng thì sân Hoa Lư là nơi luyện tập môn thể dục thể thao của các trường Trung Học tại Sài Gòn, trong đó có trường Cao Thắng của chúng tôi. Vào thập niên 60 (thế kỷ 20) nầy, thầy Trần Huy Phong đã là một trong những vì sao sáng của môn phái, đáng để cho các hàng hậu bối tôn kính và noi gương, Không những thầy là một vị võ sư Cao Đẳng của môn phái mà thầy còn là một giáo sư dạy môn Toán Lý Hoá cho một số trường Trung Học tại Sài gòn thời bấy giờ.
Trong Việt đạo chúng ta rất thường nghe thấy “ Công cha – nghĩa mẹ – ơn thầy”, một đạo lý tuy giản dị nhưng vô cùng sâu xa và rộng lớn. Rất nhiều vật trên đời,người ta có thể cân-đo-đong-đếm, nhưng những gì thầy Trần Huy Phong đã mang đến cho môn sinh chúng ta.. mãi mãi sẽ không bao giờ định lượng được! Và nếu như, nưóc là nguồn sống giúp muôn vật sinh tồn thì nhân cách lớn của thầy Trần Huy Phong như một dòng sông nhân hậu trải dài và rộng lớn .... rất tiếc thời gian không bao giờ dừng lại..vẫn vô tình trôi. Hết môn sinh nầy đến môn sinh khác lần lượt ra đi, người mới lại đến rồi tiếp tục bắt đầu cho một chu kỳ mới để VoViNam trường tồn và sánh bước với các võ phái khác khắp năm châu. Thời gian đã cướp đi người võ sư kỳ tài của môn phái chúng ta, đó là Vs Trần Huy Phong. Thầy nay đã đi xa nhưng hình ảnh VsTrần Huy Phong vẩn lẫm liệt uy nghi đâu đó bên cạnh Thầy sáng Tổ Nguyễn Lộc và Chưởng đời thứ II, Lê Sáng.
“Nhứt tự vi sư, bán tự vi sư”
VÕ SƯ TRẦN HUY PHONG MỘT NHÂN CÁCH LỚN:
*Một người cống hiến trọn đời và tuyệt đối trung thành với môn phái, mang nặng tình nghĩa sư môn...ân tình huynh đệ vẹn toàn.
*Vs Trần Huy Phong thấm nhuần tinh thần Việt Võ Đạo: Sống cho người khác sống và sống trong sự vuông tròn cả về võ thuật lẩn võ đạo. Một bậc tôn sư đã khai phá được đỉnh cao của Võ Đức và Võ Thuật. Vs THP là một bậc võ học uyêm thâm và đầy đũ uy tín lẩn năng lực để lãnh đạo môn phái, kế thừa sự nghiệp của Vs sáng tổ và Vs Lê Sáng. Vs Trần Huy Phong với một tinh thần uy dũng bất năng khuất, trọng nghĩa khinh tài đã làm cãm mến không biết bao nhiều là đồng môn. Vs THP là một con người văn võ song toàn, sống giản dị, trong sạch hài hoà với các đồng môn, bênh vực kẻ yếu đúng theo phong cách của con nhà võ.Một người đệ tử từ lâu sát cánh bên cạnh thầy Trần Huy Phong có gởi đến tôi một câu thơ để tri ân nhân cách thầy như sau:
Trọn đời trọng nghĩa khinh tài
Thế gian nầy dể mấy ai như thầy
(Vs Vũ Kim Trọng)
MỘT SỐ HỆ LỤY CÒN TỒN ĐỌNG TRONG MÔN PHÁI
Rất tiếc, trong buổi tao loạn vì cơn quốc biến vào tháng 4.1975, nên giềng mối của môn phái bị rạn nứt bởi những kẻ vô tài kém đức, đã buông lời dèm pha không ít về trách vụ chưởng môn đời thứ III của Vs Trần Huy Phong.
Riêng với các môn sinh thuộc võ đường Cao Thắng (1966) hoàn toàn đồng thuận với chỉ dụ của Chưởng môn Lê Sáng đã trao sứ vụ điều hành và lãnh đạo môn phái lại cho Vs Trần Huy Phong. Mọi sự dèm pha hay đi ngược lại với chỉ dụ nầy của Chưởng Môn Lê Sáng, chỉ là những đố kỵ nhỏ nhen của một vài cá nhân thiếu tài kém đức. Những hành động đó chỉ làm cho môn phái bị chia rẽ thêm về nạn bè phái, quan liêu trong môn phái. Nhiều Vs ngày nay vẩn còn mơ mộng với lối sinh hoạt của mấy trăm năm về trước, thời mà Nho giáo thịnh hành và ngự trị trên đất nước VN. “Quân - sư - phụ” một quan niệm được Khổng Tử nêu ra từ hơn 2.300 năm trước. Theo Khổng Tử, địa vị của người thầy được nâng lên trên cả địa vị của người cha trong gia đình - sau vua là đến thầy. Nhìn phong cách sinh hoạt của mấy vị Vs nầy, tôi thấy rất tội nghiệp cho tư duy nầy của họ. Chúng tôi từng có dịp tiếp xúc với các vị Vs nầy ở Hải Ngoại (xin phép không nêu danh tánh), đó là những hiện tượng thoái hoá vẩn còn tồn đọng trong môn phái, cần phải được tháo gở để môn phái thăng hoa.
Người Vs chủ quản một võ đường hoặc đứng lớp, khi gặp các hiện tượng “xói mòn đạo đức” đi ngược với tư duy phát triển của con người như:" rò rĩ những thông tin không chính xác" .. “thương mại hóa võ thuật một cách quá đáng”… "tinh thần bè phái" trong môn phái ngày càng tăng tốc, thì phải có bổn phận tìm cách ngăn chận kịp thời. Vì đó là những vấn đề không đi đúng hướng với cương kỷ của môn phái. Có chỉnh hướng có can đãm sửa sai thì vai trò, hình ảnh của người thầy mới giữ được sự đẹp đẽ, lung linh, được các đồng môn lẩn xã hội kính trọng.
Nhìn chung, VoViNam-Việt Võ Đạo hiện nay như một đống cát rời, không tập hợp được CHÍNH LỰC của môn phái như những năm 1966 cho đến ngày 30.4.1975. Thành thật mà nói, ngày xưa có nhiều vị võ sư huấn luyện chỉ cần núp dưới hào quang của môn phái VoViNam mà không cần phải nhập ngũ để thi hành bổn phận của người công dân trong thời tao loạn.
Một vấn đề khác là môn phái "VoViNam không làm chính trị", được nhiều Vs khai triển theo nhiều hướng khác nhau, nhưng đều có chung một hướng là "IM LẶNG QUA CẦU GIÓ BAY" phó mặc cho vận nước, thế cuộc xoay dần, quay mặt 180 độ với dân tộc và tổ quốc. Đây là tác phong hoàn toàn đi ngược lại với tinh thần của một người luyện võ chân chính. Tư duy phải biến đổi và phát triển theo thời gian, bất cứ một tư duy nào chậm bước sẽ bị đào thải.
Vs Trần Huy Phong đã vĩnh viễn ra đi vào lúc
19 giờ 35 phút ngày 13 tháng 12 năm 1997 (Nhằm 14 tháng 11 năm Đinh Sửu)
Bàn thờ Cố VS trần Huy Phong tại chùa Bửu Thành
Ngày giổ Thầy Trần Huy Phong 2013 tai nhà riêng Vs Vũ Kim Trọng,Phú Nhuận SG
Cặp kiếm của thầy Trần Huy Phong đang được bảo quản tại nhà Vs. Vũ Kim Trọng. Thầy qua đời năm 1997 anh em thầy dời cư qua Mỹ, cháu thầy là Võ Sư Trần Mạnh Lương cùng mẹ được trao lại từ võ sư Trần Bản Quế , bào huynh thầy Trần Huy Phong; nhưng cả hai thấy cái OAI LINH của cặp gươm thờ này khi chưng chơi trong nhà nên SỢ TRẺ THƠ KHÓ Ở mà phải chuyển giao lại để tôi ( VKT) đặt thờ tai bàn thờ môn phái nhà tôi ( theo lời thuật lại của Vs Vũ Kim Trọng )
Tiểu Sử cố võ sư Trần Huy Phong (1938-1997)
Cố võ sư Trần Huy Phong, chưởng môn đời thứ ba của môn phái VOVINAM – VIỆT VÕ ĐẠO, thầy tên thật là Trần Trọng Bách, sau đổi lại làTrần Quốc Huy, trong gia đình thường gọi thân mật thầy là Trọng Bách. Thầy sinh ngày 14 tháng 11 năm 1938 tại xã Hải Trung, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định; là con thứ tư trong gia đình có bảy anh chị em; thân sinh - cụ ông Trần Văn Bảng (1898-1975) và thân mẫu – cụ bà Trần Thị Nhạn (1913-1993). VS Trần Huy Phong là hậu duệ đời 27 của đức Trần Hưng Đạo Đại Vương Trần quốc Tuấn (1230-1300). Anh , chi, em của thầy Trần Huy Phong gồm có:
1- Trần Thị Nguyệt
2- Trần Bản Quế (Bạch đai Thượng đẳng)
3- Trần Thế Tùng (trình độ Hoàng đai – 1965)
4- Trần Huy Phong (1938-1997) (Chưởng môn)
5- Trần Huy Quyền (1945-2001) (Bạch đai Thượng đẳng)
6- Trần Thiện Cơ (Hoàng đai – 1971)
2- Trần Bản Quế (Bạch đai Thượng đẳng)
3- Trần Thế Tùng (trình độ Hoàng đai – 1965)
4- Trần Huy Phong (1938-1997) (Chưởng môn)
5- Trần Huy Quyền (1945-2001) (Bạch đai Thượng đẳng)
6- Trần Thiện Cơ (Hoàng đai – 1971)
7- Trần Nguyên Đạo (Hồng đai III Cấp)
Thầy Trần Huy Phong, đã theo tập Vovinam từ năm 16 tuổi, thầy là một môn đệ xuất sắc của cố võ sư Nguyễn Lộc và Lê Sáng.Từ năm 1960 đến năm 1964, thầy phụ trách các võ đường Vovinam tại Sài gòn và là người thừa kế ưu tú của sư tổ.
Gia tộc họ Trần vốn định cư nhiều đời tại tỉnh Nam Định, miền bắc Việt Nam. Có truyền thống lập Từ Đường (lập đền thờ gia tộc) và viết Gia Phả. Khi gia tộc quá đông thì được chia thành từng CHI. Mỗi CHI bao gồm nhiều thế hệ và mỗi thế hệ đều có bổn phận viết gia phả nối tiếp cho các thế hệ sau.
Chính vì thế gia tộc họ Trần có rất nhiều Gia Phả và nhiều CHI. Được viết tùy theo CHI của mỗi gia đình và nếu muốn tìm tông tích hoặc vị trí trong gia đình thì phải so sánh giữa CHI đời trước và CHI đời sau.
Riêng CHI họ Trần của võ sư Trần Huy Phong, thuộc về CHI của cụ Trần Thiên Táng (húy là Trần Quốc Ninh) cháu đời thứ 16 của Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn và cháu đời thứ năm của tổ Trần Vu.
Gia phả CHI này được viết bởi ông Trần Văn Gia, vốn là Giám Sát Ngự Sử triều vua Tự Đức (1847-1883), năm thứ 36. Gia Phả được viết bằng chữ Hán-Nôm và có tên là Trần Tông Ngọc Phả. Bao gồm từ đời thứ nhất (Trần Quốc Tuấn) đến đời thứ 16 (Trần Quốc Ninh). Sau đó được các con cháu tiếp tục bổ túc theo thời gian, từ đời thứ 17 đến các đời sau.
Hiện nay bản chính Trần Tông Ngọc Phả được bảo trì bởi ông Trần Ngọc Giá (cháu đích tôn đời thứ 28 – Cháu ruột võ sư Trần Huy Phong), hiện đang sinh sống tại Hà Nội Việt Nam. Chính nhờ truyền thống viết gia phả này, võ sư Trần Huy Phong mới định được vị trí là cháu đời thứ 27 của Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn.
Năm 1993, nhân dịp về thăm quê tổ tại Nam Định, võ sư Trần Nguyên Đạo được các anh là Trần Bản Quế, Trần Huy Phong và cháu đích tôn là Trần Ngọc Giá hướng dẫn về thăm các Từ Đường, các Mộ Tổ và khảo cứu các gia phả. Nhờ vậy ông đã sưu tầm được một số bản sao và thành lập một CHI mới tại Hải Ngoại, tiếp tục truyền thống viết gia phả từ đời thứ 27 trở xuống và có nguyện vọng viết lại toàn bộ gia phả từ đời một (1230) đến các đời ngày nay. http://vovinamworldfederation.eu/vi/vovinam-viet-vo-dao-vi/cac-ngoi-sao-vovinam-vvd/vs-tran-huy-phong.html
PHÁT TRIỂN MÔN PHÁI
Năm 1964, khi Ban Chấp Hành Môn Phái lần đầu tiên được thành lập, võ sư Lê Sáng được bầu làm chưởng môn, thầy trở thành nhân vật thứ hai của môn phái với hai nhiệm vụ: Phụ tá chưởng môn kiêm nhiệm Trưởng Ban Nghiên Kế - Là người hoạch định chương trình hoạt động của môn phái và chuyên nghiên cứu võ công, trông coi phần kỹ thuật của bản môn.
Năm 1966, thầy và võ sư Mạnh Hoàng thành lập Trung Tâm Hoa Lư, số 2 bis Đinh Tiên Hoàng, quận một, Sài Gòn và kiêm nhiệm giám đốc trung tâm này; đây còn là một võ đường danh tiếng của môn phái trước 1975, thường xuyên có hàng ngàn môn sinh theo tập, rất nhiều võ sư hồng đai xuất sắc xuất thân từ võ đường này như: Lê Công Danh, Trần văn Bé, Nguyễn văn Thông, Trần văn trung, Dương Hoàn Sang, Phùng Mạnh Tâm....
Năm 1968, thầy Trần Huy Phong lập Tổng Đoàn Thanh Niên Việt Võ Đạo – một tổ chức thanh niên bao gồm các môn sinh Vovinam chuyên làm các công tác xã hội, từ thiện, văn hóa, giáo dục và sinh hoạt thanh niên. Thầy đã là chủ tịch của tổng đoàn này, thầy cũng là người đề xướng và thành công trong việc đưa sinh hoạt Võ Thuật vào học đường và soạn ra chương trình võ thuật học đường trước 1975.
Năm 1973 do yêu cầu của công việc, thầy rời Tổng Đoàn Thanh Niên để phụ trách Tổng Cục Huấn Luyện Việt Võ Đạo – Lãnh đạo toàn bộ các võ đường và môn sinh tại Việt Nam.
Thầy lập hợp tác xã nông nghiệp và làng cộng đồng Việt Võ Đạo tại xã Tân Tạo, huyện Bình Chánh nhằm chăm lo đời sống và nơi ở cho các võ sư, huấn luyện viên, môn sinh gặp khó khăn.Thầy đã cùng với cụ Nguyễn Công Riệu (Ba Liệu), GS. Ngô Gia Hy, GS. Nguyễn Nhã và nhiều thân hào nhân sĩ, trí thức thành lập Ủy Ban Vận Động Xây Dựng Đền Thờ Quốc Tổ Hùng Vương – Dự kiến công trình tọa lạc tại khu vực núi Thị Vải núi Ông Trịnh thuộc Bà Rịa Vũng Tầu.
Vào năm 1974, thầy kiêm nhiệm Giám Đốc Văn Phòng Phát Triển Vovinam – Việt Võ Đạo Quốc Tế. . . Năm 1986, thầy lãnh nhận sứ vụ chưởng môn đời thứ ba của môn phái (Theo CHỈ DỤ CỦA CHƯỞNG MÔN LÊ SÁNG KÝ NGÀY 12 THÁNG 05 NĂM 1986 (14 tháng 04 Bính Dần), VL 4865) nhưng đến năm 1990 thầy trao lại chức vụ chưởng môn cho vị tiền nhiệm của mình để dành thời gian nghiên cứu võ công.
Thầy Trần Huy Phong mặc đồ đen, tại võ đạo quán Cây tre,
khi tạp chí Karate Bushido của Pháp phỏng vấn
và chụp ảnh thầy vào đầu năm 1990.
Trên tinh thần góp phần xây dựng và phát triển văn hóa giáo dục dân tộc, tháng 11/1993, thầy là thành viên nòng cốt của Hội Đồng Sáng Lập đồng thời đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch hội đồng quản trị kiêm giám đốc Trung Tâm Nghiên Cứu Giáo Dục Tâm Thể của Đại Học Dân Lập Hùng Vương.
Năm 1996, tại Paris thầy chủ tọa Đại Hội Thành Lập Hội Đồng Võ Sư Vovinam-VVĐ Thế Giới và Tổng Liên Đoàn Vovinam-Việt Võ Đạo Thế Giới…
Trong suốt cuộc đời, cố chưởng môn Trần Huy Phong là người có nhiều tâm huyết với môn phái, hăng say trong các công việc phát triển và xây dựng, có những ý tưởng táo bạo, dám nghĩ dám làm, dám chịu trách nhiệm, sẵn sàng đương đầu với mọi thử thách khó khăn. Thầy có tinh thần hiến ích không mệt mỏi và khả năng giao tiếp rộng rãi, một tinh thần mà những võ sư đồng cấp đương thời không thể có được như thầy.
Trong hơn 40 năm gắn bó cùng môn phái, võ sư Trần Huy Phong đã hy sinh cuộc sống cá nhân để dành trọn cuộc đời mình chung tay góp sức đưa môn phái VVN từ những ngày còn non trẻ trên đất Sài Gòn đến giai đoạn phát triển rộng rãi và mạnh mẽ đến nhiều nước ở châu Âu. Hiện nay, rất nhiều học trò của thầy vẫn đang tiếp tục công cuộc quảng bá VVN ở trong và ngoài nước. Ham thích đọc sách báo, tuy trầm tính nhưng quyết đoán, tác phong làm việc nghiêm túc, nhưng vẫn cởi mở, gần gũi và thường giúp đỡ mọi người, võ sư Trần Huy Phong đã tạo sự cảm mến trong lòng nhiều thế hệ võ sư, huấn luyện viên và môn sinh VVN. Qua những đóng góp cho môn phái, thầy đã được võ sư Chưởng môn Lê Sáng phong tặng Hồng đai đệ ngũ cấp (tương đương đai đen 10 đẳng) từ năm 1989 và là người có đẳng cấp cao nhất trong môn phái VVN, sau võ sư Chưởng môn Lê Sáng.
Vào ba năm cuối đời – Từ 1994 đến 1997, thầy vừa nỗ lực làm việc vừa can đảm chống chọi với căn bịnh Kahler hiểm nghèo; thầy đã vĩnh viễn ra đi trong tâm thái bình an vào lúc 19 giờ 35 phút ngày 13 tháng 12 năm 1997 (Nhằm 14 tháng 11 năm Đinh Sửu) tại nhà riêng ở Thanh Đa, quận Bình Thạnh, Việt Nam và được hỏa táng vào sáng 18 tháng 12 năm 1997 tại Bình Hưng Hòa… Năm 2001 di cốt thầy được an vị tại Bửu Thành Tự số 245 Hòa Hảo – Trần Nhân Tôn.
Thầy Lê Sáng đến thăm thầy THP vào ngày 14 tháng 7 năm 1997
( ảnh do VS Vũ Kim Trọng cung cấp)
Thầy Lê Sáng đến thăm thầy THP vào ngày 14 tháng 7 năm 1997
( ảnh do VS Vũ Kim Trọng cung cấp)
Hàng năm cứ đến ngày giỗ thầy, các môn đệ nhiều nơi trên thế giới đều tổ chức lễ tưởng niệm dâng hương tỏ lòng thành kính nhắc nhớ công ơn to lớn và học tập gương sáng của thầy Trần Huy Phong, chưởng môn đời thứ ba của môn phái VVN- VVĐ.
Ảnh các danh nhân trong môn phái VoViNam, sáng tổ Nguyễn Lộc (trên cùng)hàng dưới từ trái qua phải: Vs lê Sáng, Vs Trần Huy Phong và Vs Mạnh Hoàng.
********
GIỚI THIỆU VỀ VÕ ĐƯỜNG TRUNG HỌC
KỸ THUÃT CAO THẮNG 1966
Cố võ sư Trịnh Ngọc Minh, Cục Trưởng Cục Huấn Luyên Miền Trung
Võ sư sáng lập và huấn luyện Võ Đường Trường Trung Học Kỹ Thuật Cao Thắng 1966
VS Cao Văn Cát và VS Trịnh Ngọc Minh tại trung tâm-Trần Hưng Đạo
Chợ Lớn cuối năm 1960
Mặt tiền trung tâm của trường Kỹ Thuật Cao Thắng
Võ sư Trịnh Ngọc Minh là người sáng lập võ đường Cao Thắng năm 1966, thầy đã đảm trách tới giữa năm 1967 thì nhận sứ vu đi phát triển miền trung, công việc huấn luyện được giao lại cho sư huynh Nguyễn Hữu Tô Đồng, một huấn luyện viên hoàng đai đệ nhị cấp tiếp tục chăm sóc võ đường và các môn sinh đàn em, sau sư huynh Đồng có thêm một sư huynh khác hoàng đai đệ nhất cấp là Đặng Hữu Hào về tăng cường huấn luyện. Cá nhân người viết theo học tại võ đườn này 3 năm 1966-69, sau đó tốt nghiệp rồi rời trường Cao Thắng. Chuyện gì sau 1969 tại võ đường, người viết chỉ biết sinh hoạt võ đường này chỉ đến 1969.
Sư huynh Nguyễn Hữu Tô Đồng (trái) 5/2015
Sư huynh Nguyễn Hữu Tô Đồng người đội
nón Hải Quân 4/2015
Võ sư Nguyễn Hữu Tô Đồng (mặt, đứng) với các
môn sinh tại Canada 5/2015
Võ đường trường Trung Học KTCT, nằm cạnh giãng đường
Ven Long học sinh Cao Thắng, người thứ nhì từ trái qua phải là HLV Phụ tá VS Trinh Ngọc Minh đi phát triển miền trung
Hiệu trưởng Cao Thanh Đảnh cùng giáo sư trơờng THKTCT
Lớp VoViNam đầu tiên 1966 của trường THKT/CT
Hai môn sinh tự vê nhập môn đang thi triển đòn chân
của lớp võ VVN/ trung học KT Cao Thắng 1966
Mặt tiền, cổng chính (trên đường Huỳnh Thúc Kháng)
của trường THKT Cao Thắng 1966
Xưởng điện và Điện tử
Xưởng cơ khí
Cổng chính của trường THKTCT,
nơi xãy ra cuộc xung đột với Công giáo Hố Nai năm 1964
Lớp võ VoViNam đầu tiên tại vỏ ưường Cao Thắng 1966
Phù Hiệu Trường KT Cao Thắng
MÔN PHÁI VOVINAM
VOVINAM GIAI ĐOẠN PHÔI THAI TẠI MIỀN NAM
Năm 1954, Võ sư Nguyễn Lộc theo đoàn người di cư vào nam. Khi vào Sài Gòn, ông tổ chức cuộc biểu diễn VVN đầu tiên tại rạp Norodome Sài Gòn và mở các lớp võ tại đường Thủ Khoa Huân (Avigateur Garros), Nguyễn Trãi (Frère Louis), Nguyễn Khắc Nhu. Ông đề cử các môn đệ khác huấn luyện ở trường Hiến binh Thủ Đức (tỉnh Gia Định) 1955, Đà Lạt... Trong lúc công việc mới bắt đầu còn đầy khó khăn, ông lại qua đời vào ngày mồng bốn, tháng tư, năm Canh Tý (29/4/1960). Hiện di cốt sáng tổ Nguyễn Lộc được bảo quản tại số 31 đường Sư Vạn Hạnh, Quận 10, Sài Gòn.
Võ sư Nguyễn Lộc (bên mặt) và Võ sư Lê Sáng ( trái) đang chấm thi lên đai tại trung tâm Hiến binh Quốc Gia VN năm 1955.
Trong cuộc chính biến ngày 11/11/1960, có sự góp mặt của võ sư Phạm Lợi (môn Judo) trong cuộc đảo chính do Ông Nguyễn Chánh Thi cầm đầu, vì thế nền đệ nhất cộng hoà đã hạn chế các võ phái hoạt động. Tuy nhiên, một số lớp VVN vẫn tập luyện tại các trường Hồ Vũ, Thăng Long, Saint Thomas... do võ sư Trần Huy Phong và vài võ sư khác hướng dẫn.
GIAI ĐOẠN 1964-1975
Ngày 01/11/1963, nhóm Dương Văn Minh đão chánh ông Ngô Đình Diệm, nền đệ nhất cộng hoà chấm dứt. Cùng với các võ phái khác, VVN bắt đầu hồi phục từ đầu năm 1964. Vào thời điểm này, chiếc áo thun ba lổ (may-ô) và quần đùi mà võ sinh đã mặc trong thời kỳ trước được thay thế bằng bộ võ phục màu xanh da trời như hiện nay. Sau khi võ đường đầu tiên (tính từ 1964) ra đời tại số 61 đường Vĩnh Viễn, quận 10 (Sài Gòn), võ sư Chưởng môn Lê Sáng (sinh năm 1920), võ sư Trần Huy Phong (1938 - 1997), võ sư Nguyễn Văn Thư và một số thành viên khác đã họp để soạn thảo Quy lệ môn phái, vạch ra phương hướng củng cố và phát triển môn phái.
Dựa trên tư tưởng, kỹ thuật và bài bản của cố võ sư Nguyễn Lộc truyền lại, võ sư Lê Sáng và cùng với Vs Trần Huy Phong và một vài võ sư cao cấp đã bổ sung, xác lập chương trình giảng huấn võ đạo, huấn luyện võ lực, và võ thuật rõ ràng theo từng đẳng cấp : sơ đẳng (đai xanh, có 3 cấp), trung đẳng (vàng, 3 cấp), cao đẳng (đỏ, 7 cấp) và thượng đẳng (trắng, dành riêng cho Chưởng Môn). Hệ thống kỹ thuật cũng dần dần có thêm các đòn thế, bài bản mới như : 30 thế liên hoàn chiến đấu, 28 thế vật căn bản và 3 bài Song đấu vật, Song luyện dao găm, Thập tự quyền, Long hổ quyền, Xà quyền, Lão mai, Ngọc trản, Hạc quyền, Việt võ đạo quyền, Tinh hoa lưỡng nghi kiếm pháp, Tứ tượng côn pháp, Nhật nguyệt đại đao, Thái cực đơn đao, Bát quái song đao, Mộc bản pháp, Thương lê pháp, Song đấu búa rìu, Song đấu mã tấu. Bằng một sự hoạt động hăng say, đầy sáng tạo của võ sư Chưởng Môn Lê Sáng, Vs Trần Huy Phong và một số các môn đệ đời thứ nhất của Sáng Tổ Nguyễn Lộc, VVN đã thu hút được sự chú ý của nhiều giới và các võ đường khác dần dần xuất hiện như võ đường Trần Hưng Đạo, Hoa Lư...
- Năm 1966, VVN được đưa vào trường học mà công đầu là của võ sư Phùng Mạnh Chữ tự Mạnh Hoàng (1938 - 1967). Cũng từ năm này, danh xưng Vovinam bổ sung thành Vovinam-Việt võ đạo để thanh, thiếu niên chú trọng đến tinh thần dân tộc khi luyện võ hầu phấn đấu rèn luyện bản thân cả 3 phương diện: Tâm, Trí, Thể, nhằm phục vụ cho dân tộc và nhân loại. Nhiều trường công lập và tư thục lớn tại Sài Gòn lúc bấy giờ như Pétrus-Ký (nay là Lê Hồng Phong), Gia Long, Chu Văn An, Cao Thắng, Hưng Đạo, Don Bosco, Phan Sào Nam, Đức Trí, Taberd, Quốc Việt… đều có lớp tập chính khóa hoặc ngoại khóa do võ sư Trịnh Ngọc Minh, các huấn luyện viên Hoàng Đai khác như Lê Công Danh, Trần Văn Bé, Trần Văn Trung, Nguyễn Văn Thông, Nguyễn Hữu Tô Đồng, Đặng Hữu Hào… phụ trách góp phần tạo nên một phong trào rèn luyện sức khỏe sôi nổi và rộng lớn. Công tác đào tạo đội ngủ cốt cán, nghiên cứu, biên soạn hệ thống lý luận, kiến thức VVN-VVĐ cũng được quan tâm. Nhiều sách, đặc san của môn phái do Ban nghiên cứu Vovinam - Việt võ đạo biên soạn đã được xuất bản trong giai đoạn này như: Việt võ đạo nhập môn, Việt võ đạo cương yếu, Tinh hoa Việt võ đạo...
Năm 1968, võ đường 61 Vĩnh Viễn dời đến số 31 Trần Hoàng Quân (nay là 31 Sư Vạn Hạnh, quận 10, Sài Gòn) và là trung tâm điều hành tất cả hoạt động của môn phái. Sau mấy năm vượt qua thử thách và đạt nhiều thành quả tốt đẹp, VVN được một số ban ngành mời giảng dạy. Được học tập các lớp đặc huấn (đào tạo HLV) và qua rèn luyện trong thực tiễn, hàng loạt võ sư, HLV được tung đi các tỉnh, thành phố ở miền Nam để xây dựng và phát triển phong trào như: Trịnh Ngọc Minh (Nha Trang), Trần Tấn Vũ (Phú Yên), Ngô Kim Tuyền (Bình Dương), Nguyễn Văn Chiếu (Quy Nhơn), Nguyễn Văn Nhàn, Nguyễn Văn Sen (Cần Thơ),Trần Văn Mỹ (Hậu Nghĩa), Dương Minh Nhơn (Kiên Giang), Nguyễn Tôn Khoa (An Giang), Nguyễn Văn Vang (Vĩnh Long), Nguyễn Văn Ít (Mỹ Tho)...
- Hằng năm, vào dịp Lễ tưởng niệm Cố võ sư Sáng Tổ, các trưởng đơn vị đều tập trung về Sài Gòn dự lễ, tập huấn, thi cử, tạo thành truyền thống tốt đẹp. Võ sư Chưởng Môn Lê Sáng và một số võ sư cao cấp cũng thường xuyên đi thăm hỏi, chấm thi ở nhiều nơi để hỗ trợ, động viên phong trào. Bên cạnh việc quãng bá võ thuật, VVN-VVĐ còn tham gia một số công tác xã hội… Có thể nói, đây là giai đoạn môn phái trưởng thành về nhiều mặt, võ đường mọc lên hầu hết các tỉnh phía Nam ; và theo chân các du học sinh cũng như các môn đồ di cư tự do để xuất hiện ở Pháp, Ý, Đức, Thụy Sĩ... vào đầu thập niên 70. Người có công dựng cột mốc đầu tiên để phát triển VVN-VVĐ ra quốc tế ( 1973 ) là giáo sư Phan Hoàng
VOVINAM GIAI ĐOẠN 1954-1975
- Cuối năm 1948 hồi cư huấn luyện cho nhân viên Cảnh Sát, mở lại các lớp võ tại Hà Nội.
- Năm 1951, cộng tác với một số Nhân sĩ thành lập Việt Nam Võ Sĩ Ðoàn, mở các lớp võ tại trường Hàng Than Hà Nội.
- Năm 1954 di cư vào Nam, mở Võ Ðường tại Sài Gòn (đường Thủ Khoa Huân), cử các võ sư môn đệ phụ trách các lớp võ cho Hiến Binh Quốc Gia tại Sài Gòn và Thủ Ðức, các lớp cho Công Binh.
- Ngày 4 tháng 4 năm Canh Tý 1960, vị sáng Tổ VOVINAM Ông NGUYỄN LỘC tạ thế tại Sài Gòn sau khi đã trao quyền Chưởn Môn lại cho người môn đệ trưởng tràng - Vỏ Sư LÊ SÁNG.
- Cuộc đảo chánh hụt ngày 11 tháng 11 năm 1960 khiến nhà Ngô e dè các đoàn thể nên đã cấm chỉ Môn Phái hoạt động. Dù vậy võ sư Chưởng Môn vẫn ráo riết mở các lớp võ bí mật tại trường Thăng Long, Hồ Vũ, Thánh Toma.
- Sau ngày cách Mạng 1 - 11 - 1963, chế độ nhà Ngô sụp đổ, Môn Phái Vovinam đã bùng lên như một lò lửa sau bao ngày âm ỉ.
- Một Trung Tâm Huấn Luyện Vovinam đầu tiên được mở tại số 61 Vĩnh Viễn, kế tiếp sau đó các võ đường được mọc lên đầy dẫy khắp Sài Gòn.
- Năm 1966 phát động cao trào Việt Võ Ðạo Hoá học đường với hàng chục ngàn học sinh tham dự, thuộc các trường: Trương Vĩnh Ký, Cao Thắng, Gia Long, Trưng Vương, Võ Trường Toản v.v....
- Năm 1967 phát động cao trào Việt Võ Ðạo Hoá Cảnh Sát Quốc Gia với hàng trăm ngàn viên chức cảnh sát tham dự tại thủ đô Sài Gòn và khắp các tỉnh của miền Nam Việt Nam.
- Từ năm 1968 phát động cao trào Việt Võ Ðạo Hoá đến Quân Binh Chủng lần lượt các đơn vị được Tổ Chức Huấn Luyện như: Bộ Tổng Tham Mưu, Sư Ðoàn 18 Bộ Binh, Quân Cảnh Quân Ðoàn III, trường Không Quân và Hải Quân Nha Trang, Quân Ðoàn IV, Tiếp Vận IV, Thiết Ðoàn 16, Liên Ðoàn 81 Biệt Cách Dù, các Tiểu Khu và Chi Khu, Sư Ðoàn 21 Bộ Binh, Trung Tâm Huấn Luyện Sư Ðoàn 9, Hải Quân Long Xuyên, Hải Quân Bình Thủy, Sư Ðoàn 3 Bộ Binh v.v...
- Cùng năm này phát động cao trào Việt Võ Ðạo Hoá Cán Bộ bình định Nông Thôn với hàng chục ngàn Cán Bộ Phát Triển Phát Triển Nông Thôn tham dự tại Sài Gòn và tại các Tỉnh Ðoàn, Quận Ðoàn, Xã, Ấp....
- Cùng năm này sau biến cố Tết Mậu Thân 1968 ít lâu Tổng cục Huấn Luyện được thành lập và đặt tại số 30 Trần Hoàng Quân, song song với việc thành lập Tổng Hội Việt Võ Ðạo (do Võ Sư Chưởng Môn kiêm quyền Chủ Tịch Tổng Hội và Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Huấn Luyện) và Tổng Ðoàn Thanh Niên Việt Võ Ðạo được đặt ra tại số 2 bis Ðinh Tiên Hoàng. Võ sư Chưởng Môn chỉ định Võ Sư Trần Huy Phong đảm nhiệm chức vụ Tổng Ðoàn Trưởng Tổng Ðoàn Thanh Niên Việt Võ Ðạo, Võ Sư Nguyễn Văn Thư trong chức vụ Phó Chủ Tịch Tổng Hội Việt Võ Ðạo và Võ Sư Ngô Hữu Liễn làm Tổng Thư Ký.
- Năm 1968 thành lập Cục Huấn Luyện Miền Ðông được đặt tại Long Khánh do võ sư Trần Ðức Hợp đảm nhiệm.
- Sau đó vài tháng thành lập tiếp Cục Huấn Luyện Miền Trung đặt tại Khánh Hòa do võ sư Trịnh Ngọc Minh đảm trách.
- Vào khoảng Hạ bán niên 1969 thành lập Cục Huấn Luyện Miền Tây đặt tại Long Xuyên (sau đổi về Cần Thơ) do võ sư Nguyễn Văn Nhàn đảm trách.
- Năm 1970 thành lập Cục Huấn Luyện Miền Tây Bắc đặt tại Bình Dương do võ sư Ngô Kim Tuyền phụ trách.
- Năm 1973 phát động cao trào Việt Võ Ðạo Hoá Cán Bộ quốc Gia, với nhiều khoá Huấn Luyện đặt tại Trung Tâm Chí Linh Vũng Tàu.
- Năm 1974 nhân một số các võ sư Việt Nam tại Pháp vì thích lý tưởng Việt Võ Ðạo (một phần cũng vì có nhu cầu riêng) đã quy hợp dưới sự điều khiển của Giáo Sư Phan Hoàng, đã tìm về nguồn xin gia nhập vào môn phái. Vì đường lối quảng Ðại của Việt Võ Ðạo, nhất là vốn đã có sẳn tầm mắt phát triển Quốc Tế vào thập niên 80. Nên võ sư Chưởng Môn và Ðại Hội Ðồng Môn Phái đã chấp nhận điều thỉnh nguyện này và đặc cử Giáo Sư Phan Hoàng đảm trách Liên Ðoàn Việt Võ Ðạo Pháp Quốc (Dederation Francai de Việt Võ Ðạo) cùng liên hệ một vài nước Âu Châu. Các đồng môn có thể tham khảo bài viết về Giáo Sư Tiến Sĩ Phan Hoàng tại link: http://www.thoi-nay.com/tam_guong_sang/PhanHoang.asp
GS TS Phan Hoàng giới thiệu về ngành CNTT
tại hội thảo hướng nghiệp của trường SaigonTech
- Tháng 7 năm 1974 Võ Sư Chưởng Môn trao quyền Tổng Cục Trưởng cho Võ Sư Trần Huy Phong với nhiệm kỳ 2 năm và tuyển định võ sư Nguyễn Văn Thông Tân Tổng Ðoàn Trưởng thanh niên Việt Võ Ðạo cũng với nhiệm kỳ như trên.
- Ngày 30 tháng 4 năm 1975 miền Nam bị thất thủ, ngày 27 tháng 5 năm 1975 (tức chưa đầy một tháng sau) võ sư Chưởng Môn bị quản thúc, sau đó đến võ sư Trần Huy Phong. Môn phái hoàn toàn tạm ngưng hoạt động, các cán bộ cao cấp còn lại trong nước lo thu hình củng cố chiều sâu. Các cán bộ cao cấp khác rời nước định cư rải rác các Châu Mỹ, Châu Âu, Châu Úc âm thầm củng cố tiềm lực chờ cơ hội ra mắt hoạt động. Có thể nói giai đoạn phục hưng của môn phái cuối tháng 4 đã chấm dứt. Nhưng thế đạo không vì thế mà bi ly tán, mà trái lại đang âm ỉ chuyển sang một giai đoạn phát triển rộng lớn gay go hơn, đó là giai đoạn phát triển Quốc Tế.
Giữa năm 1980 Võ sư Trần Huy Phong nguyên là Tổng cục Trưởng Tổng Cục huấn luyện đã được tại ngoại. Sau 13 năm, qua nhiều trại giam từ: Chí Hoà, Thuận Hải, Phú Khánh, Xuân Phước, Xuân Lộc.... Ðến năm 1988, trước tết âm lịch mấy ngày võ sư Chưởng Môn được trả tự do. Dĩ nhiên còn rất nhiều sự kiện rất quan trọng từ đầu giai đoạn này đến nay , song vì nhu cầu Hành Ðạo Mới của Môn Phái và vì tính thời gian chưa cho phép phổ biến nên việc ghi lại các sự kiện quan trọng tạm ngưng lại nơi đây, và lịch sử môn phái Vovinam Việt Võ Ðạo vẫn còn đang tiếp diễn......
Vovinam - Việt Võ Đạo 1960
Ngày 20-7-1954, Hiệp Ước Genève phân chia Việt Nam bằng vĩ tuyến 17 ra làm hai nước: miền Bắc Cộng Sản và miền Nam Quốc Gia. Đây là một cơ hội thử thách mới cho môn phái nói chung, và Sáng Tổ nói riêng. Nếu Sáng Tổ quyết định ra đi, tất nhiên sẽ ảnh hưởng ngay tới một số môn đệ tâm huyết vì miền Bắc là quê hương của đại đa số môn sinh ruột thịt, và sẽ bỏ lại đất Bắc một số môn đệ khác đã dày công lao đào tạo, vì các môn đệ này còn bị liên hệ nhiều tới gia đình, quyến thuộc và quê hương tại miền Bắc. Ngược lại, miền Nam vẫn còn là giải đất xa lạ, chưa được hiểu biết gì nhiều. Nếu vào Nam thì phải trả bằng một giá rất đắt: lại trở về từ khởi điểm, trong lúc Sáng Tổ mỗi ngày một lớn tuổi, các tầng lớp môn đệ cũ đã bị thời cuộc và sinh hoạt chính trị làm băng hoại rất nhiều. Vào miền Nam với chương trình xây dựng lại từ đầu, không ai có thể trắc lượng trước được những khó khăn và triển vọng trong những năm sắp tới.
Cuối cùng Võ Sư Sáng Tổ lại một lần nữa quyết định sáng suốt: vượt lên khỏi những khó khăn, trở ngại, để quyết định vào Nam tạo dựng lại từ đầu, trong những điều kiện không thuận lợi. Vì vậy cho nên vào tháng 7-1954, Sáng Tổ cùng các môn đồ tâm huyết di cư vào Nam, mở võ đường tại đường Thủ Khoa Huân (Sài Gòn). Sáng Tổ đã cử các võ sư môn đệ phụ trách các lớp võ cho Hiến Binh Quốc Gia tại Sài Gòn và Thủ Đức...
Giữa năm 1957, Sáng Tổ nằm bệnh phải tạm nghỉ dạy một thời gian. Ông ủy quyền cho người môn đệ trưởng tràng là Vs. Lê Sáng tạm thời thay thế việc phụ trách các lớp võ. Tuy không trực tiếp giảng dạy Vovinam nhưng Sáng Tổ vẫn không ngừng tìm tòi, phân tích các kỹ thuật lẫn tài liệu của Vovinam, hầu phát huy môn phái. Sáng Tổ vẫn thường xuyên theo dõi các môn đệ tiếp tục hoạt động theo đường lối mà Ông đã đề ra.
Đầu năm 1964, Võ Sư Chưởng Môn Lê Sáng từ Quảng Đức trở về Sài Gòn và đã cùng với Vs. Trần Huy Phong và các võ sư khác khởi sự vạch ra một chương trình hành động để đặt nền tảng mới cho Vovinam. Chẳng bao lâu, Hội Đồng Môn Phái Vovinam-Việt Võ Đạo được thành lập, đồng thời chuyển danh xưng Vovinam thành Vovinam-Việt Võ Đạo.
Hội Đồng Môn Phái có hai cơ cấu:
I. Tổng Cục Huấn Luyện chuyên trách đào tạo võ sư, huấn luyện viên cốt cán do Võ Sư Chưởng Môn Lê Sáng làm Tổng Cục Trưởng
II. Tổng Đoàn Thanh Niên Việt Võ Đạo đảm trách phần tổ chức sinh hoạt thanh niên, văn nghệ và cứu tế xã hội do Vs.Trần Huy Phong làm Tổng Đoàn Trưởng.
Nhân sự của Hội Đồng Môn Phái Vovinam-Việt Võ Đạo gồm có:
* Chưởng Môn: Vs. Lê Sáng
* Phụ Tá Chưởng Môn kiêm nhiện Trưởng Ban Nghiên Kế: Vs. Trần Huy Phong
* Thư Ký Thường Trực: Vs. Phan Quỳnh
* Thủ Quỹ: Vs. Nguyễn Văn Cường
* Trưởng Ban Ngoại Vụ: Vs. Phùng Mạnh Chữ•
* Trưởng Ban Tổng Phối Kiểm: Vs. Nguyễn Văn Thư
* Trưởng Ban Pháp Lý: Vs. Ngô Hữu Liễn
* Trưởng Ban Tổ Chức Khánh Tiết: Vs. Trần Bản Quế
* Trưởng Ban Tài Chánh: Vs. Nguyễn Văn Thông
Ban Huấn Luyện:
* Vs. Trần Huy Phong (Trưởng Ban), Nguyễn Văn Thư, Trần Đức Hợp, Nguyễn Văn Thông, Trần Thế Phượng.
*Hội Đồng Môn Phái cũng đưa ra kế hoạch thành lập hệ thống đẳng cấp và võ phục; đồng thời cũng đã bổ xung và thiết lập một chương trình huấn luyện theo từng cấp với thời gian luyện tập.
*Đẳng cấp nhân sự của môn phái được điều chỉnh như sau:
1. Thượng Đẳng (đai màu trắng): Võ Sư Chưởng Môn Lê Sáng
2. Cao Đẳng (đai màu đỏ): Hồng Đai Nhị Cấp: Vs. Trần Huy Phong
* Hồng Đai Nhất Cấp: Vs. Nguyễn Văn Thư
* Chuẩn Hồng Đai: Vs. Nguyễn Văn Thông, Trần Đức Hợp, Phùng Mạnh Chữ, Trần
Bản Quế, Phan Quỳnh, Ngô Hữu Liễn, Nguyễn Văn Cường, Trần Thế Phượng
3. Trung Đẳng (đai màu vàng): Hoàng Đai Nhị Cấp:
* Huấn Luyện Viên. Trịnh Ngọc Minh, Cao Văn Cát
* Hoàng Đai Nhất Cấp: HLV. Nguyễn Đức Quỳnh Kỳ, Nguyễn Văn Lễ, Liên Quốc, Tô Cẩm Minh
* Hoàng Đai Trơn: Phụ tá HLV. Nguyễn Văn Thái (Thái đen)
Trung Tâm Huấn Luyện Vovinam-Việt Võ Đạo đầu tiên được mở tại số 61 Vĩnh Viễn, kế tiếp sau đó các võ đường được mọc lên đầy dẫy khắp Sài Gòn như võ đường Trần Hưng Đạo, Hoa Lư... Các hệ thống võ học và võ đạo Vovinam cũng được nghiên cứu và xuất bản.
Năm 1965, giáo sư Trần Ngọc Ninh, Tổng trưởng Bộ Giáo dục (chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, Miền Nam Việt Nam), nhân chuyến thăm viếng Nam Triều Tiên, nhận thấy các trường trung học và quân đội Triều Tiên đều tập môn Thái Cực Đạo (Taekwondo), một bộ môn được đặc biệt nâng cao lên hàng quốc võ.
Khi trở về nước, ông có ý đưa võ thuật vào học đường để phát huy tinh thần lành mạnh và tính quật cường cho giới trẻ Việt Nam. Nhân dịp này, võ sư Mạnh Hoàng với tư cách là trưởng ban Ngoại giao của môn phái đã khéo léo liên hệ và thành công trong việc đưa Vovinam-Việt Võ Đạo trở thành một trong ba bộ môn được Bộ Giáo dục chọn lựa để đưa vào học đường.
Chương trình võ thuật học đường của Bộ Giáo dục, trong giai đoạn đầu, chọn năm trường trung học nổi tiếng nhất Sài Gòn làm thí điểm, đó là các trường : Chu Văn An, Gia Long (nay là Nguyễn Thị Minh Khai), Pétrus Ký (nay là Lê Hồng Phong), Trưng Vương và Trung học Kỹ Thuật Cao Thắng. Vào thời điểm đó, võ sư Mạnh Hoàng và Trần Huy Phong vốn là giáo sư tại các trường trung học Sài Gòn, thường giao lưu và quen biết các giáo giới nên đã tức thời xin giấy phép biểu diễn chiêu sinh tại các trường trung học nói trên.
Sau đó các cuộc biểu diễn rầm rộ được võ sư Trần Huy Phong hướng dẫn và đích thân điều khiển chương trình. Nhờ thế Vovinam-Việt Võ Đạo đã chinh phục được sự hâm mộ và khơi động tinh thần chuộng võ của các học sinh. Liên tiếp hàng trăm lớp võ được khai giảng và chỉ trong một thời gian ngắn đã có hơn 8.000 học sinh ghi danh tập huấn Vovinam-Việt Võ Đạo. Cũng trong năm này, chương trình huấn luyện mới được bổ túc hoàn chỉnh với hệ thống bài bản rõ ràng từ Nhập Môn tới Chuẩn Hồng Đai. Hệ thống lý thuyết võ đạo được giảng dạy kèm theo chương trình huấn luyện ở các cấp.
Cũng nhờ tài ngoại giao khéo léo, ngay từ năm 1965, Vs. Mạnh Hoàng đã thu dụng về cho Vovinam-Việt Võ Đạo được hai cơ sở lớn, lập võ đường làm nơi sinh hoạt động đảo của Việt Võ Đạo Sinh cho tới tháng 4-1975, đó là võ đường ở vận động trường Hoa Lư (sau này được Vs. Trần Huy Phong đặt tên là Trung Tâm Sinh Hoạt và Giáo Dục Thanh Niên) số 2 Bis đường Đinh Tiên Hoàng và một võ đường nữa nằm cạnh sân vận động Lam Sơn đường Trần Bình Trọng, đằng sau trường trung học Pétrus Trương Vĩnh Ký.
Phong trào học sinh theo tập Vovinam-Việt Võ Đạo tiến quá nhanh, quá mạnh, chỉ trong thời gian ngắn, hàng trăm lớp võ đã được khai giảng thu nhận hàng ngàn thanh niên học sinh riêng tại Sài Gòn, chưa kể các tỉnh theo tập, nên thiếu huấn luyện viên một cách trầm trọng, nhiều võ sư, huấn luyện viên phải đứng lớp 10-11 tiếng một ngày suốt tuần, đến nỗi phải trưng dụng luôn cả các môn sinh trình độ Sơ Đẳng Lam Đai để đi dạy, tuy vậy vẫn chưa đủ thỏa mãn, nhu cầu và phải đi đến tình trạng tiêu cực là từ chối ghi danh cũng như mở thêm lớp võ mới.
Đầu năm 1966, Vs. Mạnh Hoàng cũng thuyết phục được giới chức lãnh đạo trong ngành Cảnh Sát Quốc Gia, nên Vovinam đã trở thành bộ môn võ thuật chính của ngành. Mở đầu là nhiều khóa liên tiếp đào tạo Huấn Luyện Viên Võ Thuật Cảnh Sát Quốc Gia cho toàn quốc được tổ chức. Chính Võ Sư Chưởng Môn Lê Sáng và các Vs. Nguyễn Văn Thông, Phan Quỳnh, Trịnh Ngọc Minh, Lê Công Danh, Trần Văn Bé... đã giảng dạy và điều động các lớp võ này, đồng thời môn phái cũng đã thu được một ngân khoản đáng kể vì các nhân viên cảnh sát thụ huấn đều được ngành trả học phí. Phong trào đang phát triển mạnh và đào tạo được 3 khóa Huấn Luyện Viên thì bị đình chỉ vì có sự thay đổi cấp lãnh đạo của ngành Cảnh Sát.
Tuy Tổng Nha Cảnh Sát Quốc Gia đình chỉ huấn luyện Vovinam-Việt Võ Đạo, nhưng những huấn luyện viên Việt Võ Đạo thuộc ngành Cảnh Sát Quốc Gia sau khi tốt nghiệp đã là những hạt nhân tốt trong việc phát triển môn phái bề rộng, đưa Vovinam-Việt Võ Đạo về địa phương cấp tỉnh, cấp quận tại khắp miền Nam Việt Nam với những lớp võ thuật huấn luyện trong quần chúng thanh thiếu niên nam nữ, học sinh tại địa phương
Giữa năm 1966, do sự vận động và ngoại giao của chính phủ Nam Hàn, Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa ra quyết định đưa môn võ Thái Cực Đạo (Taekwondo) vào độc quyền dạy trong quân đội Việt Nam. Trước quyết định này, Vovinam-Việt Võ Đạo đã nhận định rằng đây là một sự tủi nhục vì Việt Nam vốn có một truyền thống võ học lâu dài, có một nền văn minh trên bốn ngàn năm, thế mà nay lại đưa môn võ khá mới của nước bạn Nam Hàn vào dạy trong quân đội mà không nói gì đến các môn võ Việt Nam.
Nhân ngày Quốc Hận 20 tháng 7 năm 1966, môn phái đã tổ chức Đại Hội Vovinam-Việt Võ Đạo và cắm trại, đốt lửa trại thức qua đêm không ngủ với hàng ngàn môn sinh tham dự trong khuôn viên Thảo Cầm Viên, Sài Gòn. Các võ sư đã lên diễn đàn phản kháng, đưa kiến nghị yêu cầu Quân Đội Việt Nam không nên chỉ vay mượn các môn võ của nước ngoài mà quên đi những môn võ Việt Nam, vì võ Việt Nam không thua kém bất cứ môn võ nào trên thế giới. Sự kiện này đã được giới truyền thông tiếp tay ủng hộ, cổ võ, đã gây xúc động lớn trong dân chúng cũng như trong quân đội, nhưng một mặt cũng bị Nha An Ninh Quân Đội và Sở Nghiên Cứu Chính Trị Phủ Tổng Thống (Hai cơ quan anh ninh, tình báo cao cấp của Việt Nam Cộng Hòa) nghi ngờ, theo dõi điều tra. Chính các Vs. Mạnh Hoàng, Trần Huy Phong, Phan Quỳnh... đã bị chính Đại Tá Thăng, Giám Đốc Nha An Ninh Quân Đội, trực tiếp phỏng vấn. Nhưng nhờ tinh thần kiên trì, và khả năng thuyết phục có chính nghĩa của các võ sư, về sau Bộ Tổng Tham Mưu đã ra một quyết định thứ hai cho phép ba môn võ vào dạy trong quân đội là Vovinam-Việt Võ Đạo, Nhu Đạo và Thái Cực Đạo. Bắt đầu từ đó, các đơn vị trong quân đội ưa thích Vovinam-Việt Võ Đạo ngày càng lan rộng và dần dần trở thành một phong trào luyện võ trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.
Đầu năm 1967, do vận động móc nối, Vs. Mạnh Hoàng đã liên hệ với Trung Tá Thủy, Chỉ Huy Trưởng Lực Lượng Quân Cảnh Quân Đoàn 3 để thành lập và tổ chức những lớp đào tạo huấn luyện viên võ thuật cho Lực Lượng Quân Cảnh tại Biên Hòa. Chương trình này đã đào tạo được một số võ sư, huấn luyện viên Vovinam-Việt Võ Đạo.
Cuối năm 1967, Vs. Mạnh Hoàng đột ngột qua đời vì bị thương hàn nhập lý và bị bệnh tiểu đường cấp tính. Vs. Mạnh Hoàng mất đi lúc chưa tròn 30 tuổi đời nhưng đã để lại một sự nghiệp lớn trong môn phái.
- Từ năm 1968, cao trào Việt Võ Đạo Hóa đến Quân Binh Chủng được phát động tại Bộ Tổng Tham Mưu, Sư Đoàn 18 Bộ Binh, Quân Cảnh Quân Đoàn III, trường Không Quân và Hải Quân Nha Trang, Quân Đoàn IV, Tiếp Vận IV, Thiết Đoàn 16, Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù, các Tiểu Khu và Chi Khu, Sư Đoàn 21 Bộ Binh, Trung Tâm Huấn Luyện Sư Đoàn 9, Hải Quân Long Xuyên, Hải Quân Bình Thủy, Sư Đoàn 3 Bộ Binh... Cùng năm này, cao trào Việt Võ Đạo Hóa Cán Bộ Phát Triển Nông Thôn được phát động với hàng chục ngàn Cán Bộ Nông Thôn tham dự tại Sài Gòn và tại các Tỉnh Đoàn và Quân Đoàn.
Đầu năm 1968, ngay khi biến cố Tết Mậu Thân đang diễn ra, môn phái Vovinam-Việt Võ Đạo đã tổ chức cứu trợ đồng bào nạn nhân chiến cuộc, tổ chức các trung tâm tiếp cư tại các trường học tại Sài Gòn như: trường Phạm Đình Hổ, Minh Phụng, Khải Tú, Hồng Bàng, Bình Tây... để giúp đỡ hàng chục ngàn đồng bào tị nạn hay cháy nhà có được chổ ăn chổ ở, và các nhu cầu hằng ngày của các gia đình trong cơn ly loạn, thất cơ khổ cực. Công tác này đã gây được một tiếng vang lớn trong dân chúng toàn quốc.
- Cũng trong năm 1968, Tổng Cục Huấn Luyện được thành lập và đặt tại số 30 Trần Hoàng Quân (nay là số 31 Sư Vạn Hạnh), song song với việc thành lập Tổng Hội Việt Võ Đạo và Tổng Đoàn Thanh Niên Việt Võ Đạo được đặt tại số 2 Bis Đinh Tiên Hoàng. Võ Sư Chưởng Môn đã chỉ định Vs. Trần Huy Phong đảm nhiệm chức vụ Tổng Đoàn Trưởng Tổng Đoàn Thanh Niên Việt Võ Đạo.
Tiếp theo, hàng loạt các võ sư, huấn luyện viên được tung đi các tỉnh để xây dựng và phát triển phong trào Vovinam-Việt Võ Đạo như: Trịnh Ngọc Minh (Nha Trang), Trần Tấn Vũ (Phú Yên), Ngô Kim Tuyền (Bình Dương), Nguyễn Văn Chiếu (Quy Nhơn), Nguyễn Văn Nhàn và Nguyễn Văn Sen (Cần Thơ), Trần Văn Mỹ (Hậu Giang), Dương Minh Nhơn (Kiên Giang), Nguyễn Tôn Khoa (An Giang), Nguyễn Văn Vang (Vĩnh Long), Nguyễn Văn Ít (Mỹ Tho)...
Sau đó ít lâu, Cục Huấn Luyện Miền Đông được đặt tại Long Khánh do Vs. Trần Đức Hợp đảm nhiệm và Cục Huấn Luyện Miền Trung được đặt tại Khánh Hòa do Vs. Trịnh Ngọc Minh đảm trách. Năm 1969, Cục Huấn Luyện Miền Tây được thành lập tại Long Xuyên sau đổi về Cần Thơ do Vs. Nguyễn Văn Nhàn đảm trách. Năm 1970, Cục Huấn Luyện Miền Tây Bắc được đặt tại Bình Dương do Vs. Ngô Kim Tuyền phụ trách.
Hàng năm, vào dịp Lễ Tưởng Niệm Cố Võ Sư Sáng Tổ, các võ sư đại diện phong trào khắp nơi đều tập trung về Sài Gòn dự lễ, cũng như tập huấn, thi cử, tạo thành một truyền thống đoàn kết, thân ái tốt đẹp. Võ Sư Chưởng Môn và một số võ sư cao cấp cũng thường xuyên đi thăm hỏi, chấm thi ở các nơi để hỗ trợ, động viên và kiểm tra phong trào. Bên cạnh việc giáo dục đạo đức và huấn luyện võ thuật cho môn sinh, môn phái Vovinam-Việt Võ Đạo còn tham gia một vài công việc xã hội như cứu trợ đồng bào bị bão lụt, thiên tai...
Đầu năm 1970, Vs. Trần Huy Phong thành lập làng Cộng Đồng Việt Võ Đạo tại xã Tân Tạo, quận Bình Chánh, tỉnh Gia Định với diện tích trên 3 cây số vuông, đào hàng chục cây số hệ thống kinh đào thoát nước giải phèn, thành lập trên một ngàn đơn vị gia cư bán trả góp giá rẻ cho môn sinh và thân hữu, đồng thời ông cùng một số thân hữu thành lập Hợp Tác Xã Nông Nghiệp Việt Võ Đạo để khai thác nông sản phẩm của khu cộng đồng này.
Sau ngày 30-4-1975, nhà cầm quyền Cộng Sản đã tịch thu khu gia cư này của Tổng Đoàn Thanh Niên Việt Võ Đạo để biến thành vùng Kinh Tế Mới Dương Minh Xuân.
Cuối năm 1970, môn phái Vovinam-Việt Võ Đạo đã cùng nhiều đoàn thể văn hóa, xã hội, chính trị và các tổ chức tôn giáo lớn cùng các thân hào nhân sĩ tại miền Nam thành lập Ủy Ban Vận Động Dựng Đền Thờ Quốc Tổ Hùng Vương, mà bàn thờ và trụ sở đặt tại võ đường Hoa Lư. Hằng năm, vào dịp tổ chức Lễ Giỗ Quốc Tổ, từ Tổng Thống, các nhà lập pháp ở Quốc Hội đến các cơ quan chánh quyền các cấp, các đoàn thể và nhân dân mọi nơi đều trở về võ đường Hoa Lư để dâng hương, lễ bái trong nhiều ngày liên tiếp. Năm 1973, cao trào Việt Võ Đạo Hóa Cán Bộ Quốc Gia, với nhiều khóa Huấn Luyện đặt tại Trung Tâm Chí Linh, Vũng Tàu.
Mùa hè năm 1972, Vs. Phan Hoàng từ Pháp tìm gặp Vs. Trần Huy Phong tại võ đường Hoa Lư. Vs. Phan Hoàng là Huyền Ðai tứ đẳng Karaté, là một trong các sáng lập viên của Hội Võ Thuật Việt Nam (KungFu Vietnamien) tại Pháp, trong đó có các Vs. Nguyễn Dần Phú, Phạm Xuân Tòng, Trần Phước, Nguyễn Trung Hoa và ông Bùi Văn Thịnh. Vs. Phan Hoàng ngỏ ý muốn xin gia nhập vào Môn phái vì thích lý tưởng Việt Võ Ðạo. Sau đó, VS Phan Hoàng được hướng dẫn tập luyện 2 buổi tại võ đường Hoa Lư.
Mùa hè năm 1974, VS Phan Hoàng dẫn một phái đoàn về Việt Nam, trong đó có VS Nguyễn Dần Phú, cùng khoảng 20 môn sinh người Pháp. VS Lê Công Danh được giao trách nhiệm phụ trách huấn luyện cho phái đoàn. Sau đó VS Phan Hoàng được công nhận làm đại diện chính thức cho Môn phái tại Pháp và Âu Châu.
Liên Đoàn Việt Võ Đạo Pháp Quốc được thành lập với một Ban Điều Hành gồm các Vs. Phan Hoàng (Chủ Tịch), Phạm Xuân Tòng, Nguyễn Dân Phú, Hoàng Nam, Nguyễn Trung Hòa, Trần Phước Tastayre, và ông Bùi Văn Thịnh. Liên Đoàn Vovinam-Việt Võ Đạo Pháp Quốc cung có trách nhiệm phát triển Vovinam-Việt Võ Đạo đến toàn Âu Châu. Ngoài ra hai HLV Dương và Nguyễn Thị Huệ cũng được cử sang Pháp để hỗ trợ phong trào mới thành lập
Sau đó, môn phái Vovinam-Việt Võ Đạo cũng theo chân các du học sinh như Trần Nguyên Đạo, Trần Đại Chiêu, Dương Quan Việt, Hà Chí Thành... du nhập vào một số nước Âu Châu như Pháp, Ý, Đức, Thụy Sĩ...
Tháng 7-1974, Võ Sư Chưởng Môn trao quyền Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Huấn Luyện cho Vs. Trần Huy Phong với nhiệm kỳ 2 năm, đồng thời kiêm nhiệm Giám Ðốc Văn Phòng Phát Triển Việt Võ Ðạo Quốc Tế. Vs. Nguyễn Văn Thông được tuyển định làm tân Tổng Đoàn Trưởng Tổng Đoàn Thanh Niên Việt Võ Đạo cũng với nhiệm kỳ như trên.
Vovinam Việt Võ Đạo sau ngày 30/4/1975
Ngày 30-4-1975, dù có rất nhiều điều kiện và cơ hội để ra nước ngoài nhưng Võ Sư Chưởng Môn và các võ sư cao cấp khác vẫn cương quyết, dũng cảm lựa chọn ở lại trong nước, để tiếp tục con đường phát triển môn phái.
Ngày 27-5-1975, Võ Sư Chưởng Môn bị cầm tù, sau đó đến VS Trần Huy Phong cũng chịu nạn.
Trong thời kỳ này, môn phái Vovinam-VVÐ bị cấm đoán và gần như tan rã, các võ sư lãnh đạo người thì bị cầm tù, người thì thu hình lo củng cố lực lượng, người bị lưu lạc tại hải ngoại, mỗi người tản mát một phương trời. Nhưng Võ Đạo không vì thế mà bị ly tán, trái lại đang âm ỉ chuyển sang một giai đoạn phát triển rộng lớn gay go hơn, đó là giai đoạn phát triển quốc tế.
Năm 1976, Vovinam-VVÐ đã hiện diện tại thành phố Houston, tiểu bang Texas (Hoa Kỳ) với các võ đường do HLV Nguyễn Quân và Nguyễn Chính quản nhiệm.
Ngoài ra, theo một số sử liệu của VoViNam có trên mạng hiện nay, có lẽ được viết theo cãm tính có để cập là Vs Nguyễn Văn Nhàn nhận sứ vụ ra hải ngoại phát triển môn phái VoViNam (?!), nhưng vì chúng tôi không thấy tài liệu nào chứng minh bằng một văn bản chính thức nào của môn phái về sứ vụ đó của Vs Nhàn, nên không được chúng tôi ghi nhận vào đây. Chúng tôi chỉ biết là Vs Nhàn trước năm 1975 chỉ là một vị Vs đãm nhiệm trách vụ Cục Trưởng Cục Huấn Luyện VoVINam miền tây.
Riêng ở Âu Châu, chúng tôi được biết GS Phan Hoàng, là người đại diện chính thức cho môn phái VVN tại Âu Châu, trước khi có mặt của Vs Nhàn tại Đức năm 1980, Vs Nhàn theo chổ tôi được biết là đi vượt biên với danh phận là người đi" tìm tự do" với một vài đệ tử thân tín, trong hồ sơ khai báo trên tàu Cap Anamur1, không thấy vị Vs Nhàn nầy khai báo là vượt biên theo sứ vụ phát triển môn phái VoViNam tại Hải Ngoại (?!). Vì thế chúng tôi không ghi nhận sự phát triển của Vs Nhàn tại Âu Châu.
Cuối năm 1980, VS Trần Huy Phong được tại ngoại, nhưng vẫn còn bị quản thúc tại gia, cho nên ông không thể lãnh đạo Môn phái. Tuy vậy ông vẫn ra sức giúp đỡ nhiều võ sư tìm đường vượt thoát ra hải ngoại, hầu mong gìn giữ được cơ nghiệp Môn phái.
Võ sư Trần Huy Phong trong những năm đen tối 1975-1990
Năm 1975, tình hình đất nước thay đổi, môn phái vovinam-Việt Võ Đạo bị nhà nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam giải tán và cấm hoạt động trong vòng 15 năm (1975-1990). Trong gia đoạn này, thầy cũng như võ sư Chưởng môn Lê Sáng và các võ sư lãnh đạo, bị giải đi học tập cải tạo nhiều năm.
Khi được tự do, thầy vẫn tiếp tục công việc huấn luyện và đào tạo môn sinh trong bóng tối và tổ chức đưa hàng trăm võ sư, huấn luyện viên, vượt biên ra hải ngoại tìm tự do và phát triển môn phái. Chính nhờ thế mà ngày nay, môn phái đã có rất nhiều các võ sư cao cấp hiện đang lãnh đạo và tiếp tục phát huy Vovinam-VVĐ tại các quốc gia như : Hoa Kỳ, Gia Nã Đại, Úc Đại Lợi, Âu Châu...
Năm 1986, thầy lãnh nhận sứ vụ Chưởng môn đời thứ ba của môn phái, nhưng đến năm 1990 thầy trao lại chức vụ Chưởng môn cho vị tiền nhiệm của mình, võ sư Lê Sáng, để dành thời gian nghiên cứu võ công.
Năm 1992, thầy xây dựng Võ Đạo Quán Cây Tre làm trung tâm huấn luyện Vovinam-Việt Đạo tư nhân đầu tiên sau 15 năm cấm đoán của chính quyền đương thời. Ngoài ra thầy cũng là người đã vận động và tổ chức các giải vô địch Vovinam-Việt Võ Đạo toàn thành (1992) và toàn quốc(1993) đầu tiên của Môn phái.
Võ sư Trần Huy Phong lâm bệnh
Năm 1994, võ sư Trần Huy Phong lâm bệnh nan y. Ông được em là võ sư Trần Nguyên Đạo đưa sang Pháp chữa bệnh. Dù bị những cơn đau đớn hành hạ trong suốt ba năm cuối đời, võ sư Trần Huy Phong vẫn dũng cảm chịu đựng và hoàn tất tác phẩm Cách Mạng Tâm Thân, để lại một gia tài văn hóa quí báu cho môn phái và cho các hậu sinh.
Song song với việc mài mẫn viết sách, ông biết rằng không sống được bao lâu nữa ! Và đồng thời ý thức được vị trí quan trọng của mình trên vấn đề tái thành lập cơ quan lãnh đạo trung ương cho môn phái. Ngày 19-03-1995, ông viết một tâm thư từ bệnh viện Gustave Roussy (Pháp) gửi toàn thể các võ sư trên thế giới, thiết tha kêu gọi các võ sư hãy cùng nhau phá bỏ mọi tị hiềm, mặc cảm, phe phái để cùng kết đoàn tìm kiếm một giải pháp tương lai cho môn phái.
Lời kêu gọi này gây xúc động mạnh đến toàn thể các võ sư trên thế giới và nhận được hàng trăm bức thư hưởng ứng kêu gọi đến từ khắp năm châu. Sáu tháng sau, ông cùng với các võ sư niên trưởng ra Tuyên Cáo chính thức thành lập Hội Đồng Võ Sư Lãnh Đạo Môn Phái ngày 16-09-1995, và ủy nhiệm cho võ sư Trần Nguyên Đạo trách nhiệm tổ chức đại hội võ sư Vovinam Việt Võ Đạo Thế Giới.
Ngày 16, 17 tháng 8 năm 1996 đại hội được nhóm họp tại Paris - Pháp, dưới sự chủ tọa của ông cùng với sự tham gia của tuyệt đại đa số các võ sư trên thế giới. Chính nhờ thế hai cơ quan lãnh đạo trung ương của môn phái được thành lập và tiếp tục sinh hoạt cho đến ngày nay, đó là :
- Hội đồng Võ Sư Vovinam-Việt Võ Đạo Thế giới
- Tổng Liên đoàn Vovinam-Việt Võ Đạo Thế giới.
Tháng 7 năm 1997 ông trở về Việt Nam sinh hoạt một lần cuối với gia đình và các môn đệ tâm huyết. Ngày 13-12-1997, võ sư Trần Huy Phong qua đời tại Sài Gòn, Việt Nam. Trước khi ra đi, ông để lại di chúc, nhiều sách quí và tài liệu. Ông dặn dò các môn đệ phải tiếp tục thực hiện hoài bão của ông và đồng thời trao cho võ sư Trần Nguyên Đạo, bổn phận thực hiện di chúc.
Võ sư Trần Huy Phong ra đi, nhưng ông đã để lại nhiều công trình và những đóng góp to lớn cho môn phái và cho các thế hệ tương lai. Ông đã đào tạo và để lại rất nhiều môn đệ. Ngày nay họ là những người đã và đang tiếp tục công trình cao đẹp của ông. Tiếp tục ghi những nét son lịch sử cho các thế hệ thanh niên, cho nền tinh hoa và nền văn hóa võ thuật Việt Nam.
Hàng năm cứ đến ngày giỗ thầy, các môn đệ nhiều nơi trên thế giới đều tổ chức lễ tưởng niệm dâng hương tỏ lòng thành kính, nhắc nhớ công ơn to lớn và học tập gương sáng của thầy Trần Huy Phong.
TỔNG LIÊN ĐOÀN VOVINAM- VIỆT VÕ ĐẠO THẾ GIỚI
1. Võ Sư Nguyễn Dần bào đệ sáng tổ VoViNam Nguyễn Lộc: http://vovinamworldfederation.eu/vi/vovinam-viet-vo-dao-vi/cac-ngoi-sao-sang-vovinam-vvd/163-vo-su-nguyen-dan.html
2.Danh sách các võ sư thuộc Tổng Liên Đoàn VoViNam-Việt Võ Đạo Thế Giới
3.Thượng Hội Đồng Võ Sư Thế Giới về việc Bạch Đai Thượng Đẳng:
4.Hội đồng võ sư thế giới:
Kỷ niệm lần giổ thứ 47 của cố Vs Phùng mạnh Chử và lần giổ thứ 17 của cố Vs Trần Huy Phong, môn sinh Trịnh Khánh Tuấn, kính dâng lên nhị vị võ sư một nén tâm hương để tưởng nhớ công đức xây dựng và phát triển môn phái (11.12.2014)
( Cựu môn sinh Võ đường Cao Thắng 1966-1969)
Bài viết được bổ túc thêm ngày 14.8.2016
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen