Sáng ngày 3.4.2017, khoảng 8000 giáo dân của hai xã Thạch Kim và Thạch Bằng đã kéo đến trụ sở của Ủy Ban Nhân Dân huyện Lộc Hà, để yêu cầu các gìới chức có trách nhiệm làm rỏ sự việc công an huyện đánh những người trẻ bị thương trong đêm 2.4.2017. Hàng ngàn người dân huyện Lộc Hà, tỉnh Hà Tĩnh đã tràn vào chiếm Ủy Ban Nhân Dân huyện Lộc Hà trong vài giờ đồng hồ vào sáng ngày 3 tháng tư. Trước biến chuyễn này chúng tôi ngươì trẻ hải ngoại nhận thấy cần phải phân tích thêm về tinh thần đoàn kết trong đấu tranh của đồng bào quốc nội qua bài học được rút ra từ sức mạnh của đồng bào miền trung.
Sau 42 năm sống chung với cộng sản người dân cã nước, không một ai chối cãi rằng chế độ cộng sản Việt Nam hiện nay là một chế độ phản dân, hại nước, một chế độ phi dân chủ, phi nhân, đi ngược lại đà tiến bộ của văn minh nhân loại. Chế độ này chắc chắn sẽ bị đào thải. Nhưng nó bị đào thải như thế nào ? Dân tộc Việt Nam, kể tất cả mọi thành phần trong lẩn ngoài nước, từ người nông dân, công nhân, trí thức, cho tới ngay cả những người cộng sản phản tỉnh, phải làm gì để giật sập chế độ này ?
Một câu hỏi đến với chúng ta là tại sao Việt Nam hiện nay cần phải có cách mạng toàn diện và triệt để chứ không phải cải cách ? Hoà hợp hoà giải với csVN là một trường hợp cải cách, giải pháp nầy không thể nằm trong hợp đồng chính trị của một quốc gia thời hậu cộng sản.
Nói một cách khác, cuộc cách mạng dân tộc dân chủ sẽ diễn ra thế nào ở Việt Nam trong tương lai??
Đây sẽ là một cuộc cách mạng sau cùng của Việt tộc để cứu quốc và dân chủ kiến quốc, nên nó liên quan đến mọi người không phân biệt giai tầng xã hội, từ nông dân, tới công nhân, sĩ phu, trí thức và ngay cả những người cộng sản, phản tỉnh yêu nước. Tất cả mọi người đều phải chung sức chung lòng..để đưa cuộc cách mạng đến thành công. Có chung sức và đoàn kết thì chính lực của cuộc cách mạng sẽ xuất hiện và hoá giải được mọi hệ lụy tồ tại từ nhiều thập niên qua, để mở đường cho dân tộc VN đi tới, truy quét hết mọi hòn đán cản đường trong tiến trình cứu nước.
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao."
Quả thật vậy, "một cây " thì không thể làm nên núi non nhưng "ba cây" tượng trưng cho nhiều cây thì lại có thể không chỉ là núi thấp mà còn là núi cao. Từ "một cây" đến "ba cây" số lượng đã thay đổi nên chất lượng cũng thay đổi. Ba cây chụm lại nhắc nhở đến sức mạnh của dân tộc hay còn gọi là LỰC TỔNG THỂ ( viết tắt là Tổng lực), có nghĩa là chúng ta phải biết đồng sức, đồng lòng, noi theo tinh thần đoàn kết quý báu của cha ông để lại, suốt chiều dài hàng nghìn năm trong lịch sử chống ngoại xâm.
Từ các đời vua Hùng Vương Việt tộc đã biết đứng dậy cùng nhau đấu tranh chống giặc ngoại xâm. Sau này khi đến đời vua Trần với tiếng hô "Quyết chiến!" vang như sấm dậy của các bô lão trong hội nghị Diên Hồng hay những chữ "sát Thát"-giết giặc Nguyên-Mông được đồng loạt thích lên tay các tướng sĩ chính là những minh chứng cho quyết tâm đoàn kết chống giặc của nhân dân ta, và cũng chính là động lực giúp dân ta vượt qua mọi rào cản ngoại xâm và ngày càng khẳng định rõ hơn vị thế và giá trị của sự chung sức, chung lòng trước sức mạnh của kẻ thù. Có sự đoàn kết rồi, thì cuộc cách mạng dẽ theo chiều hướng nào trong tương lai? Bạo động hay bất bạo động?Thật ra bạo động hay không bạo động chỉ là đơn vị thời gian để hoàn tất cuộc một cách mạng. Nhìn cuộc cách mạng gần đây nhất tại Ukraina để thấy bất bạo động ở vào giai đoạn đầu của cuộc cách mạng giải phóng dân tộc. Giai đoạn cuối để kết thúc là kết hợp biểu tình với bạo động để tự vệ trước sức mạnh củ bộ máy đàn áp luôn sẳn sàng trù dập người tham gia biểu tình. Cuối cùng độc tài thân Nga phải đào thoát ra khỏi nước.
Đây là mô hình mà chúng tôi cho là lý tưởng cho cuộc cách mạng dân tộc dân chủ ở VN. Vì không có bạo lực để giử gìn thành quả cuả cuộc cách mạng, cuối cùng sẻ rơi vào bế tắc trong việc ổn định xã hội. Đây là điều mà các nhà hoạt động dân chủ, các tổ chức , đảng phái chính trị cần phải có sự nhận định thật đúng mức, đừng bao giờ để người cộng sản có cơ hội trở tay lật ngược thế cờ.Cuộc cách mạng không thể là một cuộc cách mạng nửa vời. Sau khi giải thể được chế độ độc tài, cuộc cách mạng còn phải đi tới cho đến khi nào mục tiêu cuối cùng chúng ta đạt được, đó là Dân tộc phải được độc lập, Dân quyền phải tự do và dân tộc phải có hạnh phúc. Khi nào 3 mục tiêu đó chưa hoàn thành thì cuộc cách mạng dân tộc chưa chấm dứt.
Nhìn lại các cuộc cách mạng trên thế giới từ xưa cho đến nay khi đạt đến thành công mà không phải trả một cái giá của nó, nếu như không may mắn kết thúc được sớm con đường phải đi của cách mạng. Trong đó sự thiệt hại về nhân vật lực phải được dự toán cẩn thận để có một xác xuất thiệt hại nhỏ nhất. Để cuộc cách mạng nhanh chóng thành công, chúng ta có thể dùng tất cả mọi phương tiện sẳn có trong tay để tiến hành một cuộc cách mạng. Khi cuộc cách mạng đã bùng nổ, thì tuỳ theo hoàn cảnh của địch mà tiến hành phương pháp nào cho ổn thỏa nhất để giãm thiểu sự đổ máu, không dẩn đến một sự thiệt hại quá lớn về nhân mạng. Vũ khí là yếu tố cần thiết để đem đến thắng lợi và bảo vệ thành quả của một cuộc cách mạng, một việc không thể bõ qua cho bất kỳ một cuộc cách mạng nào.
Cuộc cách mạng sắp tới là cuộc cách mạng để giải trừ băng đảng Mafia csVN, côn đồ bán nước hại dân, nhưng phải bằng chính lực và phải được thể hiện bằng quyền tự quyết của dân tộc, song song đó chúng ta không từ chối các sự trợ giúp của thế giới tự do.
Đừng bao gìò mơ đến một cuộc cách mạng nhung đã xãy ra vào thập niên 1990 tại Âu Châu, hay là một cuộc cách mạng Hoa Lài trong tương lai sẽ có ở VN ? Âu châu và Á Châu đặc biệt là VN, về con người vốn dĩ quá khác nhau về nhân chủng, bản chất, kiến thức về dân chủ, nhân quyền và phong tục tập quán. Nếu chúng ta cứ luôn theo đuổi những giấc mơ vàng về một cuộc cách mạng nhung để đem lại dân chủ, không khác những người cộng sản mơ một thiên đường XHCN, thế giới đại đồng (?!), con đường đi không có đích đến.
Muốn cuộc cách mạng mau chóng thành công thì chúng ta phải biết nhận định thật rỏ bản chất bạo lực và phi nhân của người cộng sản, đó là một bản chất không bao giờ thay đổi. Một bản chất có từ trong khai sinh và căn cước (CMT) của một người cộng sản chuyên chính.
BẢN CHẤT CỦA CỘNG SẢN VN
Bản chất của người cộng sản VN khác với những con người văn minh và tiến bộ trên thế giới, vì người cộng sản VN là phi nhân. Chỉ biết đặt đảng làm đơn vị cao nhất để phục vụ và tôn thờ, vị trí nhân bản trong đảng hoàn toàn thiếu vắng. Đây là bản chất bất di bất dịch của người cộng sản, thế nên những ai yêu nước, đòi nhân quyền, dân oan, những ai đòi tống cổ Formosa ra khõi đất nước thì họ chính là kẻ thù của đảng csVN. Họ, lấy dân làm bình phong lá chắn về ngoại giao và chính trị cho chế độ và trong mọi hoạt động xã hội.
Người Việt quốc gia và các chính đảng lớn vào giửa thập niên 1940 đã có quá nhiều bài học về việc sống chung hoà bình với họ "hồ" và đảng csVN trong việc dựng nước. Hoà Hợp Hoà Giải với người cộng sản là: trưóc là HOÀ sau là THỦ TIÊU. Hoà đàm Paris kéo dài 5 gần năm, họ vừa đánh vừa đàm, để bịt mắt thế giới về thiện chí hoà bình của họ. Văn bản của Hiệp định Paris chư ráo mực là họ xua quân ào ạt để vào nam VN để thực hiện tiếp tục chiến lược cướp chính quyền VNCH. Người cộng sản chỉ là hiện thân của những tướng cướp và băng đảng Mafia. Tháng 8/1945 họ đã cướp chính quyền Trần Trọng Kim rồi tuyên truyền là đánh thắng giặc Pháp giành lấy được độc lập (?!).
Chính vì bản chất gian manh của "hcm", nên khi tuyên bố xong độc lập năm 1945, không có một quốc gia nào trên thế giới công nhận và đặt bang giao với nước VNDCCH, mặc dù "hcm" có gởi thơ đến Anh, Mỹ xin các nước đó công nhận nền độc lập của VNDCCH, nhưng không một ai nhận lời. Cho đến năm 1950 sau khi Mao trạch Đông chiếm hoàn toàn lục địa 1949 mới công nhận VNCCH.
Những nước đầu tiên trong năm 1950 công nhận VNDCCH chỉ có được 11 quốc gia anh em trong khối XHCN đặt ngoại giao là các nước: Trung Quốc (18/1/1950) và Liên Xô (30/1/1950). Tiếp theo là CHDCND Triều Tiên (31/1/1950), Đông Đức (2/2/1950), Tiệp Khắc (2/2/1950), România (3/2/1950), Ba Lan (4/2/1950), Hungary (4/2/1950), Bulgaria (8/2/1950), Albania (13/3/1950). Có lẽ điều này đồng bào và giới trẻ trong nước ít người biết được sự việc này. Người quốc gia thường gọi cuộc cách mạng tháng tám 1945 là cuộc cướp chính quyền của họ "hồ" đảng Mafia csVN là vậy!!
Trong khi đó tại miền nam VN, nền nhất cộng hoà mới vừa thành lập năm 1955, do Tổng Thống Ngô Đình Diệm lãnh đạo. Ngay sau khi nhậm chức tính tới cuối năm 1955 có tất cã 35 quốc gia trên thế giới công nhận và đặt cơ sở ngoại giao với VNCH. So ra thế chính danh của VNDCCH do "hcm" lãnh đạo đã hoàn toàn không có ngay từ giờ phút đầu vì do Mafia đứng đầu.
Tiếp theo, đến 1975 xé nát hiệp định đình chiến Paris 1973 để lừa thế giới về chiếc bánh vẻ hoà bình ở VN. Nhìn lại một đồng minh, một đứa con ruột của đảng csVN, là Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam (MTDTGPMN) trong chiến tranh xâm lược miền nam, để nhận biết bản chất phi nhân ăn cháo đá bát của đám Mafia csVN. Chỉ tội nghiệp những con người của MTDTGPMN, bị lừa đảo nhiều năm, đem xương máu cống hiến cho đảng, để rồi bị đảng xoá bỏ và triệt tiêu không thương tiếc, chỉ 1 năm sau khi chiếm đóng toàn lãnh thổ VN. Với một quá trình dài nắm quyền lãnh đạo đất nước, nhìn kỷ, người cộng sản chỉ đi lên bằng xương và máu của nhân dân.
Trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp của toàn dân, nhiều lãnh tụ Quốc Gia đã bị Việt Minh (do HCM lãnh đạo) thủ tiêu như: Trương Tử Anh (Đại Việt QDĐ) bị giết ở Hà Nội; Khái Hưng và Phan Khôi (VNQDĐ) bị giết ở Mỹ Lộc, Nam Định; Lý Đông A, Phạm Lãi, Nguyễn Ân (Duy Dân) bị giết ở Nho Quan, Hòa Bình; Tạ Thu Thâu ở Quảng Ngãi; Phan Văn Hùm, Dương Bạch Mai ở Biên Hòa; Bửu Viêm, Nguyễn Trung Thuyết ở Huế; 3.000 chức sắc, tín hữu Cao Đài bị giết ở xã Nghĩa Trung, Quảng Ngãi cuối tháng 8/45; 115 chức sắc, tín hữu khác bị giết ngày 12-3-47 tại Trung Lập Thượng, Tây Ninh; trên 400 tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo bị thủ tiêu tại Phú Lâm cuối năm 1945; 235 chức sắc và tín đồ Hòa Hảo khác bị bắt rồi bị giết bằng dao găm và chôn tập thể tại Phú Thuận Kiến Phong; Đức Huỳnh Phú Sổ bị giết ngày 16-4-1947 tại Đốc Vàng thôn Tân Phú và còn rất nhiều nạn nhân là tín đồ HH khác, không thể kể xiết.
Hàng ngàn chiến sĩ cách mạng của Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt, Đệ Tứ Quốc Tế, Dân Xã Đảng và các thành viên của các tổ chúc chính trị khác..đều bị thủ tiêu sau khi ngồi chung thuyền với cộng sản:
Đất nước Việt Nam thật sự đang đứng trên bờ vực thẳm của nô lệ và sự tàn phá môi sinh do các tập đoàn của cộng sản Trung Quốc đang hoạt động ở VN. Tổ Quốc Việt Nam thật sự đang lâm nguy và tiếng nói của người dân trong nước đã vang vọng khắp nơi, tình hình đã chín mùi cho một cuộc Cách Mạng để toàn dân đứng lên giải thể chế độ bạo tàn, bán nước, nhằm kiến tạo một nước Việt Nam độc lập, tự do, hòa bình, công lý và thịnh vượng.
Hãy cùng bắt tay nhau làm lịch sử.
Đoàn kết thì sống, chia rẽ thì chết.
Mỗi người hay một tổ chức nằm trong vòng xoáy của cuộc cuộc cách mạng cần hiểu rõ:
"Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao."
Vậy nên chỉ có sự đoàn kết mới giúp chúng ta thay đổi được bộ mặt xã hội đang đi ngược với quyền lợi của tổ quốc và nhân dân hiện nay tại VN. Một sự đoàn kết đúng mức, đúng thời điểm để có được một Tổng Lực cho cuộc cách mạng trong lúc này là việc làm cần thiết để rút ngắn sự khổ đau của đồng bào chúng ta. 42 năm đã quá đũ cho một quyết định chính chắn về việc cứu nước, cứu lấy dân tộc trước hoạ mất nước.
Lý Bích Thuỷ 4.4.2017
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen