TẤT CẢ HÃY VÌ NHỮNG NGƯỜI THƯƠNG BINH VNCH
Nếu trong chúng ta, một ai đã từng nghe qua bản nhạc " Ngày trở về" của cố nhạc sĩ Phạm Duy, sẽ thấy được thân phận của một người thương binh đau sót như thế nào trong cuộc đời còn lại của họ: "Một chiều, một chiều trên quãng đường xa Bóng người anh dũng năm xưa ra đi chốn này (ư ư ừ). Chàng về nay đã cụt tay Chàng về, chàng về nay đã cụt tay Máu đào đã nhuốm trên thây bao nhiêu quân thù (u u ù) ..... và ngày tôi đă bị thương Thân tàn nay sống hậu phương ai ơi bên người (ư ư ừ) ..", ca khúc này đã nói lên hoàn cảnh thật bất hạnh của những người thuơng binh VNCH sau cuộc chiến.
Họ phải chịu rất nhiều nổi bất hạnh cùng một lúc với vết thương chưa lành trên thân thể. Có thể nói cái đau của vết thương trên thân thể có thể không bằng cái đau bị người đồng minh Hoa Kỳ đã phản bội khi cuộc chiến còn đang dang dở. Đồng minh đã tháo chạy khi bản hiệp định Paris được ký kết vào năm 1973, nhưng người lính VNCH không hề tháo chạy cho đến ngày bị khóa tay hoàn toàn vào tháng 4.1975 vì không còn đạn dược để chiến đấu. Một cái kết thúc không được sạch sẽ của bọn dân chủ tại quốc hội Hoa Kỳ vào thời điểm của cuộc chiến đang leo thang đến mức khốc liệt. Đất nước VNCH lại rơi vào đúng thời điểm mà bọn thổ tả dân chủ chiếm đa số trong quốc hội Hoa kỳ, nên số phận nghiệt ngã cho miền nam VN đã an bài.
Thương thay cho người thương binh VNCH phải chịu một số phận hết sức nghiệt ngã vì ngày trở về thì đất nước của mình bị rơi vào tay của những kẻ phi nhân, những kẻ đã nhiều lần vi phạm hiệp định Genève 1954 và Paris 1973, gây ra biết bao đau khổ cho người dân miền nam từ 1955 tới 30.4.1975.
Theo sự tiêt lộ của các Linh Mục DCCT "Chương trình Tri ân TPB-VNCH": Vào mùng 10 tháng 1.2019 vừa rồi, chương trình Tri ân Thương binh – Việt Nam Cộng Hòa (TB-VNCH) lại tiếp nhận thêm 200 quý ông TPB mới ghi danh, nâng tổng số trong danh sách yểm trợ và chăm sóc sức khỏe hàng năm cho các ông, lên đến 6575 người trong hàng trăm ngàn TPB-VNCH đã bị mang tật nguyền trong cuộc chiến quốc cộng, họ là những thương binh còn sống sót sau cuộc chiến, nhưng một phần thân thể đã để lại trên đất me VN.
Thương thay cho người thương binh VNCH phải chịu một số phận hết sức nghiệt ngã vì ngày trở về thì đất nước của mình bị rơi vào tay của những kẻ phi nhân, những kẻ đã nhiều lần vi phạm hiệp định Genève 1954 và Paris 1973, gây ra biết bao đau khổ cho người dân miền nam từ 1955 tới 30.4.1975.
Theo sự tiêt lộ của các Linh Mục DCCT "Chương trình Tri ân TPB-VNCH": Vào mùng 10 tháng 1.2019 vừa rồi, chương trình Tri ân Thương binh – Việt Nam Cộng Hòa (TB-VNCH) lại tiếp nhận thêm 200 quý ông TPB mới ghi danh, nâng tổng số trong danh sách yểm trợ và chăm sóc sức khỏe hàng năm cho các ông, lên đến 6575 người trong hàng trăm ngàn TPB-VNCH đã bị mang tật nguyền trong cuộc chiến quốc cộng, họ là những thương binh còn sống sót sau cuộc chiến, nhưng một phần thân thể đã để lại trên đất me VN.
Công tâm mà nói những thương binh VNCH sống rất kham khổ cơ cực sau ngày 30.4.1975 trước sự kỳ thi và trù dập của cái gọi là phe thắng cuộc. Người thương binh VNCH từ lúc mang thân phận thua cuộc buộc phải kéo dài cuộc sống đau khổ bằng cách đi bán vé số, hát dạo, sống nhờ ở đậu khắp nơi, họ không làm sao chửa lành được vết thương còn rỉ máu... khổ lắm!! Những thương thương binh VNCH. không nhận được bất kỳ sự hỗ trợ nào từ phía chính quyền, nên họ buộc phải bươn chải với đời để tồn tại với cơ thể không còn nguyên vẹn.
Theo lời nhận xét của Hòa thương Thích Không Tánh, những thương binh VNCH sống rất kham khổ cơ cực sau ngày 30.4.1975, số phận người thương binh VNCH từ lúc mang thân phận thua cuộc đã gắn liền với sự bất hạnh của kiếp người còn lại của cuộc đời mình - Họ buộc phải kéo dài cuộc sống đau khổ bằng cách đi bán vé số, hát dạo, sống nhờ ở đậu khắp nơi, họ không làm sao chửa lành được vết thương còn rỉ máu... khổ lắm!! Như Hòa Thượng Thích Không Tánh từng tiết lộ - Quý ông thương binh VNCH ở Quảng Trị, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Đà Nẵng và mấy vùng sâu rất khổ, bởi vì sau 75 phần đông phải sống ẩn lánh ở các vùng xa để tồn tại, rất tội nghiệp!!
Nhà nước cộng sản, một đám người phi nhân hoàn toàn không có bất cứ một sự đối xử nhân đạo nào đối với thành phần này, nhưng lúc nào cũng luôn miệng kêu gọi hòa giải hòa hợp (HG _HH) với những người của phe thua cuộc. Vậy thì mục tiêu HG-HH của người cộng sản là đâu? Không cần trả lời, chắc mọi người đều hiểu được mục tiêu cần thiết của đám người đang cầm quyền hiện nay họ chỉ nhắm vào người Việt ở Hải Ngoại, đang là những con bò sửa nặng ký dùng để nuôi sống cái đảng khốn kiếp đang cố bám vào số tiền kiều hối to đùng này, hàng năm được chúng khai thác, csVN có bao giờ họ tốt với bất cứ người thương binh nào của VNCH đang còn tồn tại?
Những thương phế binh VNCH 44 năm qua phải bươn chải kiếm sống giữa dòng đời xuôi ngược, rất nhiều người đã phải đi bán vé số tại các bến xe, bến tàu ở Sài Gòn. Từ Bình Thạnh, ông Nhàn, một thương binh bị cụt một chân kể về những khó khăn: “Khó khăn là không có nhà, có cửa, việc mướn phòng để ở rất khó, còn vợ đang bệnh đau không làm được gì thì khỏi nói rồi. Việc bán vé số thì chỉ được vào mùa nắng thôi, còn mùa mưa thì ế lắm.”
Khi được hỏi về cuộc sống những người bạn thương phế binh của ông hiện nay ra sao? Ông Nhàn cho biết, bạn bè ông phải tìm đủ mọi cách để mưu sinh, họ làm nhiều nghề để tồn tại giữa cái nhìn không mấy thiện cảm của người dân, vì họ từng là sĩ quan của chế độ cũ.
Ông Nhàn nói tiếp:
“Bạn bè…(cười), thằng đi bán nhang, thằng ăn mày, thằng thì ăn xin… đủ thứ trò hết à, miễn sao tồn tại qua ngày là được.”
Tà quyền csVN đối xử kỳ thị với thương binh VNVCH đến đổi một Đại tá cộng sản tên là Phạm Xuân Phương, một cán bộ cao cấp của quân đội miền Bắc công tác tại Cục Chính trị có đưa ra nhận xét về việc phân biệt, kỳ thị của chính quyền đối với thương phế binh VNCH mà ông gọi là khắc nghiệt như sau:
“Đứng về phương diện nhân đạo của cái khái niệm nhân đạo chung của thế giới thì tôi không ủng hộ cái việc đó đâu. Tôi cho rằng dù sao nữa thì những người thương phế binh mặc dù là họ bên kia chiến tuyến họ chiến đấu cho mục đích của họ nhưng phải thừa nhận rằng họ không đáng chịu chế độ khắc nghiệt như thế. Tôi nghĩ nếu những người thương phế binh của phía bên này nếu mà được hưởng ưu đãi này ưu đãi khác thì phía thương phế binh của phía VNCH có lẽ cũng nên được ăn ở cư xử một cách thỏa đáng hơn chứ không nên có sự phân biệt quá đáng như thế”. Câu nói từ một cán bộ cao cấp của phe thắng cuộc thốt ra chắc đũ để người dân trong và ngoài nước hiểu được mục tiêu chiến lược trong việc Hòa Giả Hòa Hợp của tà quyền csVN là nhằm vào việc gì?
Thương Binh VNCH là những thành phần mà đất nước và người dân VNCH còn nợ họ một lời cảm ơn và một sự chăm sóc tận tình trong phần đời còn lại của họ. Nhu cầu trợ giúp thương binh càng ngày càng trở nên cấp thiết vì những người TB của chúng ta ngày hôm nay đã ở vào lứa tuổi 60-70-80 cả rồi. Họ vốn dĩ mang thương tật là vì tuổi già và thêm bệnh tật nữa và vì thế khả năng kiếm sống của họ lại càng hạn hẹp trong một xã hội mà vật giá càng ngày càng leo thang càng đắt đỏ.
Hậu duệ VNCH nhận thấy người Việt Hải Ngoại nhất là ở Mỹ, phần lớn là con dân VNCH, nếu cảm thấy mình còn có chút trách nhiệm với những người thanh niên cách đây 44 năm đã từng hy sinh một phần thân thể cho sự an bình của chúng ta, xin mọi người hãy chung tay giúp đở họ bằng cách gởi tài chính hay bất cứ phương tiện nào có thể để có thể hổ trợ các Cha DCCT, tổ chức chưong trình "Tri Ân Người Thương Binh VNCH" mổi năm một lớn hơn với nhiều tiền tài và vật phẩm cứu trợ nhiều hơn, để hổ trợ những người thương binh đáng trân trọng này của chúng ta. Đó chính là những món nợ ân tình những phần quà ân nghĩa mà chúng ta cần phải trả cho những chiến sĩ của chúng ta trước khi họ qua đời.”
Chúng tôi không quên kêu gọi ban tổ chức " Chương trình Cám ơn Anh Người Lính VNCH" tổ chức hàng năm ở Hải Ngoại, nên ghé mắt và hổ trợ phần nào với chương trình của các Cha DCCT , vì tất cả đều có cùng mục đích " giúp cho người thương binh VNCH" để bọn cộng sản phi nhân biết được thế nào là tinh thần Huynh Đệ Chi Binh của quân dân VNCH? Việc làm này xem ra tuy nhỏ nhưng mang ý nghĩa rất lớn. Đừng nên để các Cha DCCT phải tự gánh vác tự túc trong các chương trình Tri Ân này một mình. Hậu duệ VNCH hải ngoại không quên cảm ơn nghĩa cử cao đẹp của Hòa Thượng Thích Không Tánh và các Cha DCCT đã giang rộng vòng tay cứu trợ cho người Thương Binh VNCH trong mấy năm qua.
Các ân nhân có tấm lòng vàng xin liên lạc thẳng về các Cha DCCT:
Nhà Thờ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp (Dòng Chúa Cứu Thế, SG.) số 38 Đường Kỳ Đồng , Phường 9, Quận 3. Các LM phụ trách chương trình Tri Ân TPB VNCH gồm: LM AnTôn Lê Ngọc Thanh, Vinh Sơn Phạm Trung Thành, Paul Lê Xuân Lộc và GiuSe Trương Hoàng Vũ - Điên thoại Cha Vũ: 0931.099.601
Quý ân nhân có thể vào xem những thông tin về việc Tri Ân các TPB-VNCH tại Website chính thức do các Cha DCCT phụ trách: https://www.facebook.com/thuongphebinh/posts/2113516022048996?__tn__=K-R
Lời thành của các hậu duệ VNCH tại Cộng Hòa Liên Bang Đức, hy vọng nhận được nhiều sự hưởng ứng từ các tấm lòng vàng khắp nơi trên thế giới, để công việc "Tri Ân" những người Thương Binh VNCH " mổi ngày một đầy đũ hơn. Chúng tôi sẽ ghi ơn công đức này của quý vị mạnh thường quân đã chung tay trong việc làm đầy nhân đạo và hữu ích này. Cầu cho quý mạnh thường quân và gia đình luôn may mắn và hạnh phúc bên người thân.
Hòa Thượng Thích Không Tánh và DCCT đã mở rộng vòng tay thương yêu chăm sóc sức khỏe và phát quà cho các TPB-VNCH trong nhiều năm qua, đó là những hành động đáng được vinh danh và ca ngợi. Theo lời hòa thượng Thích Không Tánh, trụ trì chùa Liên Trì ở Thủ Thiêm (nay đã bị san bằng) cho biết: "Những người thương binh Việt Nam Cộng Hòa sau cuộc chiến, rất cần được giúp đỡ vì họ là những người bị bạc đãi, bị phân biệt đối xử và không được hưởng một chế độ phúc lợi nào từ những người thuộc phe thắnng cuộc"
Theo lời nhận xét của Hòa thương Thích Không Tánh, những thương binh VNCH sống rất kham khổ cơ cực sau ngày 30.4.1975, số phận người thương binh VNCH từ lúc mang thân phận thua cuộc đã gắn liền với sự bất hạnh của kiếp người còn lại của cuộc đời mình - Họ buộc phải kéo dài cuộc sống đau khổ bằng cách đi bán vé số, hát dạo, sống nhờ ở đậu khắp nơi, họ không làm sao chửa lành được vết thương còn rỉ máu... khổ lắm!! Như Hòa Thượng Thích Không Tánh từng tiết lộ - Quý ông thương binh VNCH ở Quảng Trị, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Đà Nẵng và mấy vùng sâu rất khổ, bởi vì sau 75 phần đông phải sống ẩn lánh ở các vùng xa để tồn tại, rất tội nghiệp!!
Những thương phế binh VNCH 44 năm qua phải bươn chải kiếm sống giữa dòng đời xuôi ngược, rất nhiều người đã phải đi bán vé số tại các bến xe, bến tàu ở Sài Gòn. Từ Bình Thạnh, ông Nhàn, một thương binh bị cụt một chân kể về những khó khăn: “Khó khăn là không có nhà, có cửa, việc mướn phòng để ở rất khó, còn vợ đang bệnh đau không làm được gì thì khỏi nói rồi. Việc bán vé số thì chỉ được vào mùa nắng thôi, còn mùa mưa thì ế lắm.”
Khi được hỏi về cuộc sống những người bạn thương phế binh của ông hiện nay ra sao? Ông Nhàn cho biết, bạn bè ông phải tìm đủ mọi cách để mưu sinh, họ làm nhiều nghề để tồn tại giữa cái nhìn không mấy thiện cảm của người dân, vì họ từng là sĩ quan của chế độ cũ.
Ông Nhàn nói tiếp:
“Bạn bè…(cười), thằng đi bán nhang, thằng ăn mày, thằng thì ăn xin… đủ thứ trò hết à, miễn sao tồn tại qua ngày là được.”
Tà quyền csVN đối xử kỳ thị với thương binh VNVCH đến đổi một Đại tá cộng sản tên là Phạm Xuân Phương, một cán bộ cao cấp của quân đội miền Bắc công tác tại Cục Chính trị có đưa ra nhận xét về việc phân biệt, kỳ thị của chính quyền đối với thương phế binh VNCH mà ông gọi là khắc nghiệt như sau:
“Đứng về phương diện nhân đạo của cái khái niệm nhân đạo chung của thế giới thì tôi không ủng hộ cái việc đó đâu. Tôi cho rằng dù sao nữa thì những người thương phế binh mặc dù là họ bên kia chiến tuyến họ chiến đấu cho mục đích của họ nhưng phải thừa nhận rằng họ không đáng chịu chế độ khắc nghiệt như thế. Tôi nghĩ nếu những người thương phế binh của phía bên này nếu mà được hưởng ưu đãi này ưu đãi khác thì phía thương phế binh của phía VNCH có lẽ cũng nên được ăn ở cư xử một cách thỏa đáng hơn chứ không nên có sự phân biệt quá đáng như thế”. Câu nói từ một cán bộ cao cấp của phe thắng cuộc thốt ra chắc đũ để người dân trong và ngoài nước hiểu được mục tiêu chiến lược trong việc Hòa Giả Hòa Hợp của tà quyền csVN là nhằm vào việc gì?
Hậu duệ VNCH nhận thấy người Việt Hải Ngoại nhất là ở Mỹ, phần lớn là con dân VNCH, nếu cảm thấy mình còn có chút trách nhiệm với những người thanh niên cách đây 44 năm đã từng hy sinh một phần thân thể cho sự an bình của chúng ta, xin mọi người hãy chung tay giúp đở họ bằng cách gởi tài chính hay bất cứ phương tiện nào có thể để có thể hổ trợ các Cha DCCT, tổ chức chưong trình "Tri Ân Người Thương Binh VNCH" mổi năm một lớn hơn với nhiều tiền tài và vật phẩm cứu trợ nhiều hơn, để hổ trợ những người thương binh đáng trân trọng này của chúng ta. Đó chính là những món nợ ân tình những phần quà ân nghĩa mà chúng ta cần phải trả cho những chiến sĩ của chúng ta trước khi họ qua đời.”
Chúng tôi không quên kêu gọi ban tổ chức " Chương trình Cám ơn Anh Người Lính VNCH" tổ chức hàng năm ở Hải Ngoại, nên ghé mắt và hổ trợ phần nào với chương trình của các Cha DCCT , vì tất cả đều có cùng mục đích " giúp cho người thương binh VNCH" để bọn cộng sản phi nhân biết được thế nào là tinh thần Huynh Đệ Chi Binh của quân dân VNCH? Việc làm này xem ra tuy nhỏ nhưng mang ý nghĩa rất lớn. Đừng nên để các Cha DCCT phải tự gánh vác tự túc trong các chương trình Tri Ân này một mình. Hậu duệ VNCH hải ngoại không quên cảm ơn nghĩa cử cao đẹp của Hòa Thượng Thích Không Tánh và các Cha DCCT đã giang rộng vòng tay cứu trợ cho người Thương Binh VNCH trong mấy năm qua.
Nhà Thờ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp (Dòng Chúa Cứu Thế, SG.) số 38 Đường Kỳ Đồng , Phường 9, Quận 3. Các LM phụ trách chương trình Tri Ân TPB VNCH gồm: LM AnTôn Lê Ngọc Thanh, Vinh Sơn Phạm Trung Thành, Paul Lê Xuân Lộc và GiuSe Trương Hoàng Vũ - Điên thoại Cha Vũ: 0931.099.601
Quý ân nhân có thể vào xem những thông tin về việc Tri Ân các TPB-VNCH tại Website chính thức do các Cha DCCT phụ trách: https://www.facebook.com/thuongphebinh/posts/2113516022048996?__tn__=K-R
Hậu duệ VNCH Lý Bich Thủy 17.3.2019
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen